Hậu Cung Kế

Chương 68 : Tối nay

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Edit: ThatLac



Beta: HueKhanh92



Về phần người nhà của Trương quý nhân không ở trong kinh thành, cho nên mọi người đều không biết tình huống thế nào. Chỉ là nghĩ đến khi biết được tin tức này, khẳng định cũng sẽ có nhiều người tới cửa bái phỏng.



Võ Chính Đạo thấy công việc của mình vẫn chưa được định, còn muốn hối thúc một hồi, nhưng không ngờ lại có một chuyện tốt như vậy đến.



Nói như vậy, nếu như nữ nhi của mình sinh hoàng tử, như vậy mình ít nhất cũng là quận công!



Nếu như có được một chức quan có thực quyền, như vậy càng mỹ mãn, cho nên hắn ngược lại không có nóng nảy đi thúc giục.



Bởi vì Võ Chính Đạo cũng biết, đứa nhỏ trong bụng của Thục tần chính là liên quan đến sự nghiệp của mình. Nếu như là hoàng tử, vậy thì không cần phải nói, sự nghiệp của chính mình cũng có thể như ý.



Nếu như sinh công chúa cũng không sợ, không phải Hoàng Thượng còn có phong thưởng sao?



Hơn nữa, có người tiết lộ vài lời với hắn, có Ngự Sử buộc tội hắn, chỉ là bị Hoàng Thượng đè xuống nên không có truyền ra ngoài, nếu không thì có khả năng hắn phải tự biện hộ.



Những Ngự Sử này, cả ngày ăn no không có chuyện gì làm, liền nhìn chằm chằm người khác. Mọi chuyện lớn nhỏ, đều có thể dâng tấu chương buộc tội.



Có điều, hắn thật sự sợ nếu không khiêm tốn lại, bị Hoàng Thượng theo dõi, về sau tiền đồ của hắn liền không xong.



Hơn nữa, Võ Chính Đạo cũng hiểu rõ, chuyện này nếu để cho Thục tần nương nương biết, nàng nghe xong tức giận, khiến hoàng tử trong bụng bị chọc tức, vậy thì phải làm sao?



Việc này Võ gia bọn họ cam đoan, lúc này, tuyệt đối không thể làm việc gì khác người.



Lý Già La bên này, bởi vì không có người nói với nàng, nàng cũng không biết Võ Chính Đạo bị người buộc tội rất thảm, Hoàng Thượng bên này đều giấu người của Trường Xuân cung.



Khi thời điểm sinh sản của Thục tần càng ngày càng gần, bà đỡ cùng thái y đều đã chuẩn bị xong. Trước kia thì mỗi ngày để cho thái y xem qua một lần, bây giờ thì buổi sáng cùng chạng vạng tối đều xem qua một lần, cũng không phải là một thái y, mà là dùng vài thái y thay phiên nhau xem.




Như vậy mãi cho đến cuối tháng 6, vẫn không có động tĩnh. Nếu tính, đứa nhỏ trong bụng Thục tần đã sắp được 11 tháng.



Trong cung, ngoài cung mọi người đều nhìn, nhưng đứa nhỏ thì không chịu ra, người khác cũng không có cách nào.



Hoàng Thượng nói đùa: "Chờ nó được sinh ra, trẫm nhất định phải đánh cái mông của nó, làm cho phụ hoàng cùng mẫu phi của nó chờ đến nóng lòng, hắn ngược lại một chút cũng không nóng nảy. Có điều tính tình này tốt, trầm ổn!"



Lý Già La cười nói: "Hoàng Thượng, trách không được mọi người đều nói, đứa nhỏ nhà mình đương nhiên là tốt. Thì ra Hoàng Thượng cũng không ngoại lệ."



Ngay cả lâu như vậy cũng không chịu ra, đó là bởi vì tính tình trầm ổn cơ đấy!



Hoàng Thượng cũng không cảm thấy mình nói sai chút nào, hài tử của hắn, trầm ổn là phải. Đối với đứa nhỏ này, hắn thật sự rất là chờ đợi.



Có một vài người nói linh tinh vô căn cứ, Hoàng Thượng Tiêu Cảnh cũng nghe được một ít. Bọn họ nói thân thể hắn có vấn đề, cho nên hoàng tử sinh ra đều suy nhược. Loại lời nói này, mặc dù là lời nói vô căn cứ, nhưng đến cuối cùng vẫn làm cho người nghe không thoải mái, nhưng hắn cũng không muốn đem những việc Tĩnh phi đã làm nói ra nói cho mọi người biết, tốt khoe xấu che.



Nhưng đối với Tĩnh phi, trong lòng hoàng thượng càng chán ghét. Nhất là từ khi Nhị hoàng tử được sinh ra, mỗi lẫn Tĩnh phi đều thích dùng Nhị hoàng tử sinh bệnh làm cớ, sai người gọi hắn đến.



"Hoàng Thượng, thần thiếp đau bụng quá, giống như giống như, là muốn sinh!" Lý Già La đau nhíu mày.



Hoàng Thượng lập tức hô: "Người đâu, gọi bà đỡ cùng thái y đến!"



"A di đà Phật, Thục tần rốt cuộc có động tĩnh?" Nhận được tin tức, Vương thái hậu đang lễ Phật, bà hướng phía tượng Quan Âm nói: "Bồ Tát phù hộ, phù hộ Thục tần có thể bình an sinh con. Bất kể là nam hay nữ, đều là huyết mạch của Hoàng Thượng, là công thần của Đại Sở."



Trên mặt Quan Âm lộ vẻ nhân từ, phảng phất trên đời này tất cả mọi chuyện khó khăn đều không ở trong mắt của bà.



"Phái người đi Trường Xuân cung nhìn xem, sau khi Thục tần sinh xong, lập tức báo cho ai gia! Nếu Hoàng Thượng đang ở tại Trường Xuân cung, thì khuyên hắn nhanh về nghỉ đi. Mỗi ngày hắn đều rất bận rộn, thời gian nghỉ không đủ, làm sao có thể ở đó?" Thời gian khi sinh của thai đầu bình thường đều rất dài, Vương thái hậu cũng vì nhi tử của mình mà suy nghĩ.



Cũng là tránh cho bị va chạm, vua của một nước - tầm quan trọng không cần nói cũng biết. Không thì hối hận cũng không kịp.