Hầu Môn Kiêu Nữ
Chương 9 : Quý nhân
Ngày đăng: 09:19 18/04/20
Tần vương phi cười vui vẻ, giống như rất vừa lòng với đám nhi tử đang dập đầu mừng thọ nàng.
Lời chúc không giống nhau, nghe cũng không có gì, nhưng có thể nhận ra ai là thân sinh nhi tử của nàng.
Khương Lộ Dao liếc mắt nhìn lướt qua Tần vương thế tử, ừ, hắn cũng không tính là trưởng tử nguyên phối đáng thương trong tiểu thuyết bị kế phi ức hiếp hoặc là lừa gạt.
Hài tử lớn lên trong vương phủ không có đứa trẻ nào có tư cách thiên chân.
Quỳ gối trước mặt Tần vương phi là một đám thiếu niên tuấn tú, nguyên phối trưởng tử, thứ tử, thân sinh nhi tử....
Bọn họ tồn tại chính là nhắc nhở Tần vương phi, trượng phu nàng còn có nhiều nữ nhân khác!
Tần vương thế tử cùng thứ tử nhắc nhở Tần vương phi phải vì tương lai của thân sinh nhi tử mà an bày con đường sau này.
Hoặc là xử lý Tần vương thế tử, hoặc là tìm một hướng đi khác.
Chả trách nữ nhân cổ đại sống không lâu, nội trạch lục đục với nhau cũng không cần nhắc tới, chỉ cần nhìn người khác cùng trượng phu sinh nhi tử...Đã tổn thọ ba năm rồi!
Thấy Khương Lộ Châu ái mộ nhìn chằm chằm Tần vương thế tử, Khương Lộ Dao thừa dịp tổ mẫu cùng đồng bọn đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, nàng lặng lẽ chuồn ra khỏi đại sảnh.
Có rất nhiều mệnh phụ, tiểu thư tới Tần vương phủ mừng thọ, ở đại sảnh có rất nhiều người.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều có tư cách gặp Tần vương phi.
Tần vương phủ mở ra toàn bộ hoa viên, hạ nhân lui tới chiếu cố khách nhân.
Hoa viên trong vương phủ kì trân dị thảo nở rộ, đại sảnh, đình hóng gió tràn đầy y hương tấn cảnh mệnh phụ cùng đám tiểu thư.
(Yul: Y hương tấn cảnh là một thành ngữ, y = y phục, hương = hương thơm, tấn = mái tóc, cảnh = bóng dáng, miêu tả sự lộng lẫy đẹp đẽ của phục sức trên người, cũng có ý ám chỉ phụ nữ hoặc chỉ những thứ hay thấy ở những yến hội xa hoa)
Khương Lộ Dao trà trộn vào đám tiểu thư không thể gặp Tần Vương phi, nghe các nàng trò chuyện, thưởng thức cảnh đẹp trong hoa viên, tâm tình nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Có người tiến lên dò hỏi xuất thân của Khương Lộ Dao, Khương Lộ Dao hợp tình hợp lý nói:
- Phụ thân ta là ngũ phẩm viên ngoại lang!
Mấy vị tiểu thư bị vắng vẻ, không thể chen vào đại sảnh thấy nàng chỉ là chi nữ của tiểu quan cũng vui vẻ tiếp nhận nàng.
Dù sao cũng có rất ít người chú ý đến Khương Lộ Dao ăn mặc mộc mạc, lại có vẻ lạ mặt.
Nàng ngồi ở đình hóng gió, uống nước trà, ăn trái cây, thưởng thức hoa mẫu đơn trong hoa viên....
Ở trong đám kỳ hoa dị thảo, Khương Lộ Dao thích nhất chính là mẫu đơn.
Tần vương phủ gieo trồng mẫu đơn trân quý nhiều chủng loại.
Văn ngôn còn gọi là cổ văn (古文), là một loại ngôn ngữ viết của tiếng Hán dùng trong sách vở, kinh điển truyền thống.)
Tuy nàng muốn tận lực hiểu chi, hồ, giả, dã, thì bát cổ văn ngôn cũng không thể thông tuệ, bắt Khương Mân Cẩn ngâm nga kinh thư sử tập.
Nhưng cũng không có hiệu quả, Khương Mân Cẩn đã thi rớt rất nhiều lần, hiện tại Khương Lộ Dao không còn tin tưởng hắn có thể đỗ đạt.
Hôm nay ở Tần vương phủ ngoài ý muốn gặp được cao nhân, hừ hừ, huynh muội Tiêu gia cũng đừng mơ có thể dễ dàng thoát khỏi nàng.
Cho dù phải đắp da mặt cho dày cũng phải cầu tới cửa, Khương Lộ Dao muốn đem bí tịch khảo thí thu vào tay!
Tiêu Chước Hoa bị nhiệt tình của Khương Lộ Dao khiến nàng không biết phải làm sao, buồn bực hỏi:
- Nói như thế nào thì huynh trưởng ngươi cũng là hầu phủ công tử, cần gì phải một hai đi thi khoa cử?
Cho dù nhị phòng bị vứt sang một bên, thì công tử hầu phủ muốn gia nhập Quốc Tử Giám cũng rất dễ dàng, cần gì phải học theo hàn môn tử sĩ quy củ đi thi khoa cử?
- Huynh trưởng ta không thích hợp gia nhập Quốc Tử Giám....
Không phải Khương Lộ Dao không chịu xuất bạc cho Khương Mân Cẩn.
Nhưng Quốc Tử Giám tế tửu....phụ thân đáng yêu, nhị hóa, vô địch đã từng quánh Quốc Tử Giám tế tửu.
Đem Khương Mân Cẩn đưa đến Quốc Tử Giám, hắn nhất định sẽ chết rất khó coi, ai nói người đọc sách không bụng nhỏ ruột gà?
(Yul: bụng nhỏ ruột gà nghĩa câu này là nhỏ nhen so đo...cũng có thể hiểu là người chỉ nghĩ được việc nhỏ, không lo được đại cục)
Quốc Tử Giám tế tửu đã từng viết thi từ trào phúng, ám chỉ Khương Thừa Nghĩa không học vấn không nghề nghiệp!
Đương nhiên Khương Lộ Dao có thể hiểu được hàm ý trong thi từ của Quốc Tử Giám tế tửu....
Nhưng Khương Thừa Nghĩa lại nhìn không hiểu! Còn không bằng chỉ thẳng vào mặt Khương Thừa Nghĩa mắng hắn một trận đâu.
- Chuyện này cũng không tiện nói ra.
Tiêu Chước Hoa mỉm cười cầm tay Khương Lộ Dao, nàng cũng là muội muội vì huynh trưởng mà trả giá rất nhiều.
Lo lắng cho tiền đồ sau này của huynh trưởng, tuy Khương Lộ Dao quá mức nhiệt liệt, nhưng Tiêu Chước Hoa vẫn có thể lý giải được tâm tình của Khương Lộ Dao, cũng rất thông cảm cho nàng:
- Hai ngày nữa, nếu Khương biểu muội rảnh rỗi, có thể đến tiểu viện của ta, huynh trưởng mới là cao thủ...Hắn ở Giang Nam tự tổng hợp một bộ thủ pháp dự thi, có lẽ lệnh huynh có thể sử dụng được.
- Ngày mai, ngày mai ta rảnh, không biết có thể tới cửa bái phỏng hay không?
Đôi mắt Khương Lộ Dao sáng rực.
-.... Ta ở tiểu viện đợi Khương biểu muội!