Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 26 : Tổ phụ

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Khương Lộ Dao dẫn đầu theo sau là đám chưởng quầy bị trói kéo dài thành hàng.



Bọn họ vừa ra khỏi sân viện nhị phòng, toàn bộ hầu phủ đều oanh động.



Dọc theo đường đi, Khương Lộ Dao nhìn thấy rất nhiều người tụm ba tụm bốn hỏi thăm tin tức.



Nhị phòng im lặng thì thôi, một khi ra tiếng là kinh người.



Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.



Nàng không thích làm người hoa gặp hoa nở người gặp người thương, vạn chúng chú mục(chú ý).



Nàng thích nhất là giả heo ăn thịt hổ, im lặng một kích đại phát tài, nếu có vài kẻ tiểu nhân thích ở trước mặt nàng khoe khoang móng vuốt, thì đừng trách nàng hạ thủ không lưu tình.



Vĩnh Ninh Hầu tĩnh dưỡng ở sân viện nằm phương Bắc, kéo dài đến toàn bộ hầu phủ.



Cho nên Khương Lộ Dao đi đến sân viện tĩnh dưỡng của tổ phụ, cảm giác bị vạn chúng chú mục đã thành chết lặng.



Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.



- Nhị tiểu thư, người mau vào trong, nhị gia cùng hầu gia sắp động tay động chân.



- A.



Khương Lộ Dao còn chưa hỏi rõ ngọn nguồn câu chuyện, đã thấy Khương nhị gia nhảy nhót từ trong phòng chạy ra ngoài sân:



- Phụ thân, người đừng nhúc nhích, đừng tức giận.



Theo sau là một lão nhân khô gầy(cao ốm) đầu tóc hoa râm cầm theo cây chổi, thở hổn hển tức giận quát:



- Vương bát cao tử, ngươi còn dám chạy? Ngươi mau đứng lại! Đứng lại!



(Yul: Vương bát cao tử là từ lóng hay dùng để mắng chửi người, người không đoàng hoàng, lưu manh, vô lại...)



- Nhị gia…… Hầu gia...



Lão quản gia vẫn luôn hầu hạ Vĩnh Ninh hầu đưa mắt nhìn về hướng nhị tiểu thư mang ý tứ cầu cứu, khẽ nói:



- Đây đã là lần thứ ba, một người chạy, một người đuổi...



Khương Mân Cẩn híp đôi mắt, lẩm bẩm nói:



- Thì ra không muốn bị phụ thân đánh, còn có thể bỏ chạy.



Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.



Điều này không phải trọng điểm.



Khương Lộ Dao thống khổ đỡ trán, dùng tay che đôi mắt, thật sự lười nhìn đôi phụ tử đang tung tăng nhảy nhót kia, cho nên nàng đành dò hỏi lão quản gia:




Cách đây ba năm lúc ăn lễ tân niên, Vĩnh Ninh hầu chỉ vô tình nhìn thấy Khương nhị gia, trừ lão nhị ra, thì mấy nhi tử khác cũng không thấy được.



- Bọn họ làm sao?



Lúc này Vĩnh Ninh hầu mới chú ý tới đám quản sự bị trói thành dây dài.



- Phạm sai lầm?



- Tham ô bạc, tôn nữ đặc biệt dẫn tới đây để bẩm báo cùng tổ phụ.



Khương Lộ Dao phát hiện Vĩnh Ninh hầu cũng không giống như lời đồn đãi là sợ hãi thê tử, hay là lão nhân vô dụng bệnh tật.



Cho nên nàng cũng không rảnh ở trước mặt Vĩnh Ninh hầu chơi trò tâm tư, có gì cứ nói thẳng ra:



- Tôn nữ có chuyện muốn nói cùng tổ phụ.



- Có chuyện gì?



Vĩnh Ninh Hầu ngồi ở ghế trên, nói:



- Ngươi nói đi.



- Phụ thân của tôn nữ đêm qua mơ thấy thân mẫu, cho nên phụ thân định mang theo tôn nữ cùng huynh trưởng đi tảo mộ, tế điện.



- …



Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.



Sắc mặt Vĩnh Ninh hầu biến đổi, đôi mắt hiện lên hàn băng:



- Trong phủ có người nhắc tới thân mẫu của lão nhị?



Khương Lộ Dao trầm mặc không lên tiếng, Vĩnh Ninh hầu nhìn về phía lão quản gia, thấy hắn gật đầu, Vĩnh Ninh hầu tự giễu cười:



- Đều tại ta dưỡng nhi tử giỏi a.



- Thân là nhân tử( con cái), phụ thân, nhi tử không quên vong bản.



(Yul: vong bản là nòi giống, gốc rễ, tổ tiên)



- Phụ thân ngươi...



Vĩnh Ninh hầu còn chưa nói xong, liền nghe thấy bên ngoài có người hồi bẩm nói:



- Tứ gia sai tứ tiểu thư đến kiến nghị với lão phu nhân, đem nhị gia ghi tạc dưới danh nghĩa của đích mẫu.



Khương Lộ Dao mở to mắt, Khương Lộ Kỳ, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?