Hầu Môn Kiêu Nữ
Chương 27 : Hôn ước
Ngày đăng: 09:19 18/04/20
Nếu tin tức đã truyền tới tai lão hầu gia đang dưỡng bệnh, dựa theo tính tình của lão phu nhân, chuyện Khương nhị gia ký danh đích mẫu đã định rồi.
Đổi lại là người khác, có lẽ sẽ vì chuyện có hi vọng thừa tước mà vui mừng phát khóc.
Nhưng Khương Lộ Dao vì nhị phòng bày tính nhân sinh lại không hề có chuyện thừa tước.
Nếu lúc này Khương Lộ Kỳ ở trước mặt nàng, nhất định nàng sẽ đem Khương Lộ Kỳ người dám khởi xướng chuyện này đánh một trận, không để người tai họa như vậy tồn tại.
Vĩnh Ninh hầu khiếp sợ liếc mắt nhìn Khương Lộ Dao, cười như không cười nói:
- Lão Nhị được phu nhân ký danh là đích tử, đây là chuyện cực kỳ tốt, nhị nha đầu tương lai sau này cũng sẽ rất tốt đẹp, Tần vương phủ…Chậc chậc, là Đại Minh đệ nhất hậu duệ quý tộc! Phú quý ngập trời, quyền bính hiển hách…
- Tổ phụ.
Khương Lộ Dao đánh gãy lời Vĩnh Ninh hầu đang định tiếp tục khen Tần vương phủ, quật cường nói:
- Cùng Tần vương phủ định ra hôn ước là người, người cho rằng người có tư cách nói những lời này?
- Ngươi có ý tứ gì? Ngươi trách ta?
Tuy cả đời Vĩnh Ninh hầu bị thê tử Gia Mẫn quận chúa đè nặng, nhưng ở trước mặt người ngoài thê tử vẫn cho hắn thể diện, ít nhất ở hầu phủ không có người nào dám sẳng giọng với hắn:
- Trong kinh thành không ít huân quý danh môn hâm mộ ngươi.
Khương Lộ Dao nhìn ra Vĩnh Ninh hầu cũng không vô dụng như lời đồn đãi, nàng cũng lười chơi trò ngươi đoán ta đoán.
Có những lời chỉ có thể nói riêng với tổ phụ, cho nên nàng nói với lão quản gia:
- Ngươi đi ra ngoài tìm phụ thân ta đang nằm bò ở trên cây, nói với phụ thân ta, không được sốt ruột, còn có ca ca ta…Chuyện Ký danh đích tử, giao cho ta xử lý.
- Dạ, nhị tiểu thư.
Tuy lão quản gia nghe lệnh Vĩnh Ninh hầu, nhưng không biết như thế nào ở trước mặt nhị tiểu thư, hắn lại cong eo cúi đầu.
Đóng quân ở Đại Đồng là quân đội mạnh nhất có nhiệm vụ bảo vệ xung quanh kinh thành, ngăn cản bộ tộc Ngoã Lạt có lực lượng hùng hậu đánh vào kinh thành.
Vì vậy tuy nhìn Vĩnh Ninh hầu phủ trầm luân mười mấy năm, nhưng vẫn như cũ đứng vững vàng trong giới huân quý.
Trừ lão phu nhân Gia Mẫn quận chúa rất lợi hại ra, thì lực lượng quân sự cũng là nguyên nhân mấu chốt.
Vĩnh Ninh Hầu nghiêm mặt nói:
- Ta cảm thấy phu nhân có chủ ý nhận lão Nhị cũng không sai, người kế thừa Khương gia phải là người phân biệt trái phải rõ ràng không phải là người hồ đồ.
- Tổ phụ ý tứ của người là nghe theo lời tổ mẫu, làm theo tổ mẫu?
- …
Vĩnh Ninh Hầu còn tính toán thử Khương Lộ Dao, nhị nha đầu rất thông tuệ, nhưng ở trong tay bọn họ, là long ngươi bàn, là hổ cho ngươi oa.
(Yul: là long ngươi bàn là hổ cho ngươi oa nghĩa là rồng nằm uốn khúc và hổ cũng nằm sát đất chịu khuất phục để chầu chủ nhân)
Đương nhiên hắn sẽ xem nhẹ Khương Lộ Dao, mà nàng lại “ngay thẳng” cũng “không cho mặt mũi”
- Ta là tổ phụ của ngươi.
- Ta biết.
Khương Lộ Dao ngoài cười nhưng trong không cười khen:
- Người thật là trượng phu tốt, mọi chuyện đều nghe tổ mẫu, tổ mẫu muốn người hưởng dụng thị thiếp nào, người liền hưởng dụng người đó, muốn người cùng ai sinh hạ thứ tử, người liền ngoan ngoãn nghe lệnh.
- Khương Lộ Dao!
- Chẳng lẽ ta nói không đúng?