Hầu Môn Kiêu Nữ
Chương 322 : Tranh phong (2)
Ngày đăng: 09:19 18/04/20
Cao Cường sửng sốt một lúc lâu, quay đầu hỏi thị vệ đứng bên cạnh:
- Hắn là Vĩnh Ninh hầu phủ nhị công tử?
- Dạ, nghe nói hôm nay phụ thân của hắn là Khương nhị gia chính thức ký danh đích tử, có lời đồn đãi, nói là Vĩnh Ninh hầu chuẩn bị thỉnh phong Khương nhị gia làm thế tử, cho nên Khương Mân Cẩn mới có thể ở Thiên Nhiên Cư yến khách.
Sắc Mặt Cao Cường càng khó coi, Khương Mân Cẩn dựa vào Triệu Đạc Trạch, hiện giờ hắn không thể đụng.
Nếu ở Đại Minh triều muốn tìm ra người có thể chống chọi với thái Tử điện hạ, thì người đó chỉ có thể là Tần vương thế tử.
Thái tử ốm yếu lại có vài vị huynh trưởng như lang như hổ, ai cũng không dám cam đoan thái tử có thể thuận lợi kế thừa đế vị.
Nhưng Tần vương thế tử lại khác, chẳng sợ Tần vương có thêm nhiều nhi tử, đều không thể cướp được tước vị từ trên tay Triệu Đạc Trạch.
Bởi vì Triệu Đạc Trạch có ngoại tổ là trung liệt Dương môn!
Hoàng thượng luôn áy náy sâu đậm với Dương gia, dựa theo tin tức từ trong cung truyền ra, gần đây hoàng thượng luôn mơ thấy người Dương gia đi vào giấc mộng kêu oan…
Bởi vậy hoàng thượng càng ân sủng Dương gia, coi Tần vương thế tử như hoàng tôn mà đối đãi.
- Tần Vương thế tử định nhúng tay vào chuyện này? Nữ nhân được thái tử điện hạ …
- Câm miệng.
Khương Mân Cẩn nhấc chân đá bay cục đá trên mặt đất, vừa lúc đánh trúng miệng Cao Cường:
- Tiêu tiểu thư băng thanh ngọc khiết, khi nào là nữ nhân của thái tử? Ngươi bớt dùng ô ngôn uế ngữ vũ nhục người!
- Khương Mân Cẩn…
Cao Cường hộc ra bốn cái răng cửa bị cục đá gõ rụng, giận dữ nói:
- Ngươi…… Ngươi thật to gan.
Há miệng gió thổi vào nói ra lời rất lao lực, hơn nữa vì không có răng cửa, trong miệng đầy máu, nhìn Cao Cường cực kỳ chật vật.
Tần vương thế tử ở trên lưng ngựa cười lớn:
- Rất hay, ai bảo ngươi ăn nói không biết suy nghĩ? Ngươi không chỉ bại hoại danh tiết của Tiêu tiểu thư, đồng thời cũng bại hoại tài đức sáng suốt của thái tử. Chẳng lẽ thái tử là người cường ép dân nữ nhập phủ sao?
- Ngươi…… Các ngươi cùng phe?
Cao Cường la hét:
- Triệu Đạc Trạch, ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi đừng mơ tưởng vì Khương Mân Cẩn mà ra mặt.
- Thật làm khó ngươi rồi, đến giờ ngươi mới biết ta với hắn cùng một phe?
Tiêu Chước Hoa làm lễ với Tần vương thế tử:
- Hôm nay đa tạ người, thế tử điện hạ.
Không thể để Khương biểu ca ngây ngốc bị Tần vương thế tử chọc tức, Tiêu Chước Hoa cảm kích cười nói:
- Ngày khác gia huynh sẽ tới cửa nói lời cảm tạ.
- Ngươi không cần cảm tạ ta.
Lúc này Triệu Đạc Trạch mới nghiêm túc đánh giá Tiêu Chước Hoa, là tiểu thư khuê tú cũng không tồi, tự nhiên hào phóng, dung mạo minh diễm, tính tình cũng sảng khoái...
Nhưng công phu của Tiêu Chước Hoa so với Khương Lộ Dao còn cao thâm khó đoán hơn.
Triệu Đạc Trạch càng thiên vị mỹ nhân nhu nhược dịu ngoan, mặc hắn cần thì cứ lấy.
Hắn tự nhận cũng không phải lớn miệng, hắn có thể đánh bại Khương Lộ Dao, nhưng đối mặt với Tiêu Chước Hoa, hắn không thể tự tin như vậy.
Nữ tử như vậy vẫn nên để lại cho Khương Mân Cẩn ngốc tử hưởng thụ đi.
- Bổn thế tử bất quá chỉ là thích bênh vực lẽ phải, không giống người nào đó trực tiếp cầm gậy gộc xông tới, Tiêu tiểu thư vẫn nên nhớ rõ người nào đó cho thỏa đáng.
Tần vương thế tử cười lạnh nói:
- Nếu người nào đó thiếu bổn thế tử, bổn thế tử sẽ tìm nàng đòi lại, ngươi không cần để ý, có người sẽ vì ca ca của nàng mà trả giá, sẽ khiến cho bổn thế tử vừa lòng.
- Ta nói rồi chuyện này không liên quan đến muội muội của ta, ngươi muốn mệnh của ta thì lấy đi.
Khương Mân Cẩn trừng mắt, hắn đột nhiên bùng nổ, khiến Tiêu Chước Hoa cùng Triệu Đạc Trạch có chút khiếp sợ, rốt cuộc bọn họ cũng hiểu ra, là Khương Mân Cẩn nghe không hiểu.
- Có phải chuyện gì liên quan đến muội muội của ngươi, thì ngươi liền trở nên thông minh?
Triệu Đạc Trạch giơ tay, tùy tùng đưa dây cương, hắn xoay người lên ngựa, từ trên cao nhìn xuống, hạ người gần tai Khương Mân Cẩn, mỉm cười ở bên tai hắn nhẹ giọng nói:
- Dao Dao, bổn thế tử định rồi, đại cữu tử( anh vợ), ngươi nhận mệnh đi.
- Giá.
Không đợi Khương Mân Cẩn nổi bão, Triệu Đạc Trạch xoay người rời đi, chạy đi rất xa, Khương Mân Cẩn còn có thể nghe được tiếng cười sang sảng của hắn……
Tiêu Chước Hoa chỉ có một ý niệm, huynh trưởng của nàng gặp phiền toái lớn.
Tần vương thế tử hoàn toàn không giống như lời đồn đãi kiêu ngạo bừa bãi khiến người chán ghét.
Tiêu Chước Hoa cảm thấy hôm nay huynh trưởng không bảo hộ Khương Mân Cẩn, có khả năng sẽ thua trận.