Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 6 : Mưu hoa

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Lão phu nhân ghét bỏ xua tay nói với nhị lão gia:



- Thôi, thôi, chuyện của ngươi, ta quản không được, tùy ngươi nháo đi, hôm nay ta chỉ nói một câu, ngươi ở bên ngoài như thế nào ta cũng mặc kệ, nhưng nếu ngươi dám trêu chọc người không nên dây vào, thì đừng trách ta thỉnh gia pháp giáo huấn ngươi!



- Nhi tử chưa bao giờ gây chuyện.



vẻ mặt Nhị gia bầm tím lộ ra ủy khuất:



- Dưỡng trùng quá tốt, bị người ghen ghét mà.



-Tổ mẫu, xin bớt giận.



Khương Lộ Dao vội vàng vuốt lưng giúp lão phu nhân thuận khí, trấn an lão phu nhân:



-Phụ thân không có thừa bạc để ăn chơi đàng điếm...



Lão phu nhân nhìn nàng chăm chú, Khương Lộ Dao chậm rãi cúi đầu, da mặt nàng mỏng, không so được phụ huynh da mặt dày, lão phu nhân thở dài nói:



-Bỏ đi, các ngươi trở về đi.



- Dạ.



Toàn gia nhị phòng hành lễ xong liền rời đi.



Lão phu nhân cũng không còn hứng thú nói chuyện, mặc kệ Khương Lộ Châu lấy lòng như thế nào, thì thần sắc của lão phu nhân vẫn hiện vẻ chán ghét.



Mấy vị phu nhân phòng khác trấn an cũng không có tác dụng, ai cũng nhìn ra nhị phòng hoàn toàn xong rồi!



Sau đó lão phu nhân đuổi các nàng rời đi.



- Chủ tử, người đây là?



-Ta đánh giá thấp lão nhị rồi.



Khóe miệng lão phu nhân nhếch lên:



-Hắn có thể từ Triệu vương phủ mà an toàn trở về, là có phúc khí.



-Người nói nhị gia?



-Ngươi còn hồ đò hơn ta, hiện giờ là cái dạng tình huống gì, không ai hiểu rõ hơn ta, tước vị còn chưa định xuống, không người nào dám làm trái ta, trừ chuyện ta là đích mẫu của bọn hắn, thì còn dựa vào danh phận Gia Mẩn quận chúa! Hoàng Thượng năm nay đã hơn sáu mươi, chẳng may bệ hạ...Tân đế đăng cơ, quan hệ với ra càng xa cách.



Lão phu nhân không muốn cả đời kiêu ngạo, cuối cùng lại là cảnh đêm dài thê lương.



-Người xem trọng nhị gia?



Tề ma ma cảm thấy đầu mình không đủ dùng:
chịuLà nữ nhi vô dụng, để phụ thân



bị Triệu vương điện hạ đánh...



- Được rồi.



Khương Thừa Nghĩa chịu không nổi khi nhìn thấy nước mắt của Khương Lộ Dao, hắn giống như anh hùng anh dũng hy sinh.



Ngồi lại trên ghế, giơ lên khuôn mặt xanh tím, bày ra bộ dáng mặc nữ nhi chà đạp, nắm chặt tay thành quyền rồi nói:



-Nếu lại gặp Triệu vương điện hạ, ta không trả thù là không được!



Trong tay Khương Lộ Dao cầm bình dược trợt xuống thảm, bất đắc dĩ nói:



-Phụ thân a, người thật là thân phụ của ta!



-Ta đấu Quắc Quắc thắng, dưỡng trùng thắng, Triệu vương thua ta đến tám con phố!



-Đúng vậy, phụ thân có năng lực.



Khương Lộ Dao khom lưng nhặt dược bình, cẩn thận đưa dược cho Khương Thừa Nghĩa.



Đối với Khương Thừa Nghĩa càm sách vở liền ngủ, cưỡi ngựa thì rớt xuống yên mà nói, thì chuyện dưỡng trùng đấu Quắc Quắc là điểm duy nhất hơn được người khác.



-Nhưng ngươi cũng đừng xem thường dưỡng trùng, trong đó có rất nhiều thứ cần chú ý, căn cứ nhiều năm tổng kết...



Khương Thừa Nghĩa thao thao bất tuyệt giảng kinh nghiệm dưỡng trùm tâm đắc.



Khương Lộ Dao yên lặng nghe, lúc Khương Thừa Nghĩa mặt mày hớn hở, nàng bỏ thêm một câu:



-Nếu để nữ nhi biết được người cùng Triệu vương điện hạ đấu Quắc Quắc, tháng này tiền tiêu vặt của phụ thăn...Hừ hừ, một đòng cũng không CÓI



-Al



Khương Thừa Nghĩa đau khổ hỏi:



-Một đồng cũng không có?



-Không cóỉ



Khương Lộ Dao trả lời kiên quyết, lúc này phụ huynh có vận khí tốt, mới có thể bình an từ Triệu vương phủ trở về, sau này thì sao?



Lấy thực lực nhà mình mà nói, dính dánh đến Triệu vương điện hạ người hoàng gia, chỉ có một chữ, CHẾT!  



P/s Bộ này cực phẩm đan xen ý bi hài đấu đầy đủ. Đọc rất ngất ngây từ đầu đến cuối âm mưu chồng chất âm mưu...