Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 5 : Thân phụ

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Nhị phu nhân vội vàng thỉnh tội với lão phu nhân:



- Nhị nha đầu là vui mừng đến choáng váng, mẫu thân ngàn vạn lần đừng trách tội nhị nha đầu, nàng nha...Từ lâu đã muốn theo mẫu thân ra phủ, chỉ là trước kia vẫn không có cơ hội mà thôi.



- Ta thấy nhị nha đầu đâu giống vui mừng đến choáng váng.



Khóe miệng Tam phu nhân nhếch lên, trong mắt tràn đầy bỡn cợt:



-Nhị nha đầu có thói quen không thích gặp người sẽ không tốt, luôn ru rú ở trong hầu phủ, có khác gì thứ nữ không lên được mặt bàn?



Vĩnh Ninh hầu phủ cũng là khai quốc liệt hầu, thừa kế tước tục, vì trong phủ có lão phu nhân Gia Mẩn quận chúa, nên Vĩnh Ninh hầu ở tầng lớp huân quý cũng rất hiển hách.



Nhị phu nhân tức giận nói:



-Tam đệ muội lời này sai rồi, nhị nha đầu là văn tĩnh, trầm ổn, chẳng lẽ không thích ra cửa xã giao liền không lên được mặt bàn? Ta lại muốn thỉnh giáo tam đệ muội, nữ tử thích xã giao, thuận lợi mọi bè có người nào có thể diện?



- Ngươi......



Tam phu nhân Mã thị không ngờ nhị phu nhân lại nói lời ám chỉ như vậy, nữ tử thường xuyên ra cửa xã giao còn không phải là danh kỹ sao?



- Nhị tẩu nói lời này hơi quá, hay là nhị tẩu oán trách mẫu thân thường dẫn bọn nha đầu ra cửa?



Tam phu nhân Mã thị phản bác cực nhanh, đem chiến hỏa đốt tới người lão phu nhân.



Đại phu nhân Phùng thị, tứ phu nhân Lý thị đều chê cười tam phòng!



Không sai, nhị phòng căn bản không có cơ hội kế thừa tước vị, không biết vì sao tam phu nhân còn muốn đụng đến nhị phòng?



Tam phu nhân Mã thị này ngay cả ai là đối thủ cũng không nhận ra, ngược lại còn ở trước mặt lão phu nhân gây chuyện.



Lão phu nhân khôn khéo như vậy, mà có thể coi trọng tam phòng mới là lạ.



Đại phu nhân cùng tứ phu nhân chạm ánh mắt, hai người liền nhìn đi chổ khác, đại phòng cùng tứ phòng mới là đối thủ!



Nhị phu nhân chớp mắt, ngơ ngác hỏi thẳng:



-Ta cùng Tam đệ muội nói chuyện, như thế nào lại liên lụy đến lão phu nhân?



Ta oán trách mẫu thân lúc nào? Có câu nào không hiếu thuận với mẫu thân? Sao tam đệ muội có thể đem mẫu thân cùng đám tiểu thư quý phủ ghép chung với đám nữ tử vui hoan thích xã giao? Tam đệ muội nói chuyện không biết suy nghĩ, phải sửa!



Nhị phu nhân hơi hơi cúi đầu, bộ dạng dịu ngoan:



-Nhi tức làm mẫu thân khó xử, sau này nhi tức nhất định sẽ dạy dỗ tam đệ muội thật tốt!



Khương Lộ Dao cũng cúi đầu nhịn cười, sắc mặt tam phu nhân...Nhìn thật phấn khích.



Nghĩ nhị phòng dễ khi dễ lắm sao?



Khương Lộ Dao không đổi được tật xấu của phụ huynh, không thay đổi được tính tình mẫu thân hay đào góc tường hàu phủ.



Nhưng nàng có thể ảnh hưởng đến lời nói của mẫu thân, cái gì mà dễ khi dễ? Đây này!



Không tranh tước vị, cũng không phải người nhị phòng để mặc cho người khác khi dễ.




Sau bình phong truyền đến tiếng cười đắc ý của Khương Lộ Châu, nhị phòng mất mặt, trong lòng nàng vô cùng thống khoái!



Để xem Khương Lộ Dao giả vờ không thèm để ý tước vị, mệnh cách lại tốt!



Có vị phụ thân nhị hóa như nhị bá phụ, tương lai sau này của Khương Lộ Dao còn có thể tốt được sao?



Quý phủ huân quý nào sẽ nguyện ý kết thân gia cùng nhị phòng, cùng nhị hóa liên hôn?



Không sợ mất mặt a!



Khương lộ kỳ nhẹ nhàng lắc tay áo mẫu thân, chậm rãi lắc đầu, Nhị bá phụ có phúc phần người bình thường sao có thể so sánh?



Lão phu nhân lần đầu tiên bị thứ tử làm cho tức nghẹn, tay chỉ vào nhị gia run rẩy:



-NgươiNgươiNgươi có bản lĩnh



lớn như thế, sao không hủy Triệu vương phủ luôn đi?



-Mẩu thân, tuy Triệu vương thua, lại còn tập kích nhỉ tử, nhưng chuyện này chỉ là việc nhỏ, nhi tử hủy Triệu vương phủ làm gì? Nếu nhi tử thật sự hủy đi Triệu vương phủ, cũng không có bạc cho Triệu vương tu...



Nhị gia liếc mắt nhìn Khương Lộ Dao, từ khi nữ nhi quản gia, bạc trong hà bao của hắn càng ngày càng ít.



Không dễ gì tích góp được ít bạc đều dùng để cải thiện thức ăn cho Quắc Quác.



- Tổ mẫu.



Khương Lộ Dao lo lắng phụ thân nàng sẽ khiến lão phu nhân tức điên, vội nói:



-Phụ thân chỉ thích chơi bời, hồ nháo, người đừng so đo với phụ thân làm gì, nếu Triệu vương điện hạ đã để phụ thân trở về, tôn nữ nghĩ Triệu vương điện hạ sẽ không sinh sự nữa, hiện giờ là lễ Phật đản, nếu nháo lớn, Triệu vương điện hạ cũng không gánh nổi trách nhiệm.



Sắc mặt Lão phu nhân ngưng trọng, ánh mắt sâu sắc nhìn Khương Lộ Dao, nha đầu này...Cũng là người biết nám bắt tâm cơ...



-Cho dù Triệu vương muốn nhân nhượng cho khỏi phiền, thì ta cũng không định buông tha cho hắn! Nữ nhi a, ta cùng Triệu vương đánh tiếp, mười ngày sau lại so tài...



- Phụ thân.



Khương Lộ Dao nhịn không được nâng tay che trán, lão phu nhân trợn mắt há mồm, giống như lần đầu tiên nhận thức nhị gia, qua một lúc lâu, mới chậm rãi nói:



- Lão Nhị, ngươi thật dám làm, dám cùng Triệu vương điện hạ động tay chân!



- Mẫu thân quá khen, nhi tử văn không thành võ không xong, chỉ giỏi dưỡng trùng, nếu nhi tử nhận mình đứng thứ hai, sẽ không có ai dám đứng thứ nhất, Triệu Vương không phục, cứ việc cưỡi ngựa lại đây, hừ, lần này, nhi tử cũng sẽ dẫn theo người, đỡ phải để Triệu vương thua không dậy nổi lại động thủ đánh người!



Lão phu nhân quay đầu nói với Khương Lộ Dao:



- Thực sự vất vả ngươi, nhị nha đầu.



- Không vất vả, không vất vả.



Phụ huynh của nàng, nếu nàng mặc kệ, thì ai sẽ quản?



Nàng cũng muốn đốc xúc phụ huynh tiến tới, đáng tiếc...Tính tình phụ huynh đã định, nàng có thể làm thế nào?