Hãy Tỏ Tình Với Ta Đi

Chương 12 : Có chút đau lòng

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


Edit: ItzYen



Tại sân bay của thành phố S.



Lý Thanh Viễn kéo hành lí cùng Phương Vũ vừa đi vừa nói.



"Lý tổng, tý nữa ngài thực sự sẽ không đến công ty?" Phương Vũ muốn xác nhận lại nên hỏi.



"Không, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi." Mới trở về, Lý Thanh Viễn nghĩ nên về nhà nghỉ ngơi trước đã.



"Thế nhưng Tô tổng ngài ấy nói buổi chiều hôm nay sẽ bàn bạc về lần hợp tác sau này." Phương Vũ lại nói.



"Đó là chuyện của các người, tôi chỉ là cố vấn pháp luật, hợp đồng đã làm xong, tôi không liên quan nữa." Lý Thanh Viễn cảm thấy việc này không quan trọng thì nói.



"Thế nhưng ở buổi đàm phán của cuộc hợp tác này ngài có tham dự toàn bộ, tôi nghĩ công ty rất muốn nghe lời đề nghị của ngài." Phương Vũ nói.



"Anh không phải cũng tham dự sao, cũng giống tôi thôi." Lý Thanh Viễn nhịn không được mà phàn nàn, "Nếu tôi mà là anh thì làm sao kiên trì được mà đi theo Tô Hàng tận mấy năm chứ, đi công tác một tuần lễ, vừa xuống máy bay thì đã phải họp rồi, quả thực không có nhân tính."



"Công việc sao, đều như vậy cả. Lần trước BOSS ngồi máy bay từ Mỹ trở về tận mười ba tiếng, hai ngày hai đêm không ngủ, sau khi xuống máy bay thì lại tiếp tục công việc." Phương Vũ nói.



"Anh ta còn có thể đi công tác vào ngày thứ hai sau khi kết hôn, anh biết không?" Lý Thanh Viễn châm chọc nói.



"À... Ha ha." Phương Vũ chỉ có thể xấu hổ mà cười.



Hai người ra được sảnh sân bay, liền đứng ở ven đường chờ xe của công ty tới đón.



Lý Thanh Viễn nhìn hộp quà Phương Vũ đang cầm trong tay rồi hỏi: "Thứ anh cầm trong tay chính là sợi dây chuyền mà BOSS mới mua đúng không?"



"Đúng vậy." Phương Vũ gật đầu thừa nhận rồi nói.



"Đưa cho tôi." Lý Thanh Viễn cực kỳ tự nhiên mà đưa tay tới cầm lấy.



"A?" Phương Vũ không hiểu.



"Anh chuẩn bị cầm tới công ty cho Tô Hàng đúng chứ?" Lý Thanh Viễn hỏi.




"Trầm Khê tỷ." Phục vụ trong tiệm thấy Trầm Khê tới thì liền chào hỏi.



"Trầm Khê tỷ, chị tại sao cũng tới?" Cửa hàng trưởng Minna từ quầy bar đi tới hỏi.



"Chị tới xem một chút." Trầm Khê đáp.



"Đến xem chúng ta, hay là tới xem chồng chị đây." Minna trêu chọc mà hỏi, khiến các phục vụ bên cạnh cũng bật cười.



Bọn họ đều biết, chủ quán cà phê mình vừa kết hôn cùng tổng giám đốc của Tô thị không lâu, sau khi cưới thì lại tới thị sát ở quán cà phê cần công ty, điều này không khỏi làm cho người khác nghĩ sai đó.



"Các em có nói chuyện với chồng chị sao?" Trầm Khê không cao hứng mà hỏi.



"Chị à, chúng ta đang nhắc chị đó."



"Nhắc nhở chị cái gì chứ?" Trầm Khê buồn bực nói.



"Chị vừa kết hôn, còn chưa phát kẹo mừng cho chúng em đâu." Minna vừa dứt lời, nhân viên cửa hàng một bên vừa nghe xong, lập tức gật đầu theo.



Lúc Trầm Khê đang dở khóc dở cười chưa biết nên giải thích như thế nào, bỗng nhiên có một người phụ nữ trung niên có khí chất đi tới chỗ Trầm Khê, giọng điệu thân mật mà gọi: "Tiểu Khê, đúng là con rồi."



Trầm Khê nhìn thấy người tới, biểu lộ cô lộ nên vẻ sững sờ, Liễu Phương, vợ của Tô Bách Niên bây giờ, mẹ kế của Tô Hàng.



Tác giả có lời muốn nói: Lý Thanh Viễn: Coi như tôi xen vào việc của người khác đi.



Tô Hàng: Không phải là tôi nói đâu.



Lý Thanh Viễn: Cậu nói tôi có bệnh.



Tô Hàng: Tuyệt đối đừng trị nữa.



Lý Thanh Viễn:...



Cảm ơn mọi người nhiều!