Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết

Chương 15 :

Ngày đăng: 13:48 30/04/20


Edit: Sidd; Beta: Leslie



Giản Trầm Phong giống như tám trăm năm chưa được hôn, động tác như lang như hổ, hôn đến mức Thượng Khả gần như không thở nổi. Vừa cảm thấy hắn rời đi một chút thì giây tiếp theo cậu lại bị ép xuống, đầu lưỡi càng thêm thâm nhập. Đại não Thượng Khả có chút thiếu dưỡng khí, thân thể bị gắt gao áp chế chỉ có thể mặc cho hắn làm.



Ngay lúc cậu tưởng mình sắp ngất đi, Giản Trầm Phong mới chịu buông cậu ra. Thượng Khả khẽ thở dốc, trong mắt phủ lên một màn hơi nước, cánh môi sưng đỏ hơi hé mở, căng mọng trơn bóng giống như quả anh đào đang đợi hái.



Ánh mắt Giản Trầm Phong ám trầm, ngón tay vuốt ve đôi môi của cậu, đang nghĩ có nên hôn thêm lần nữa không thì thấy Thượng Khả há miệng giống như muốn nói gì đó, hắn khẽ quát một tiếng:



- Im miệng.



Thượng Khả nhìn hắn chằm chằm: Tiểu gia ta bị quấy rối tình dục, lại còn bị hắn quát "im miệng"?



Giản Trầm Phong trầm giọng nói:



- Nếu em dám nói một câu cự tuyệt thì tôi sẽ làm em ngay lập tức.



Thượng Khả há mồm, còn chưa nói được chữ nào lại bị Giản Trầm Phong cắt ngang:



- Những câu như “Tôi không thích đàn ông, Tôi và anh không có khả năng, Tôi chỉ thích em gái của anh” đều không được phép nói. Nếu không, chúng ta sẽ làm tình trên sô pha từ đầu tới cuối một lần.



Thiên lý ở nơi đâu! Tên khốn này bình thường xem nhiều ngôn tình lắm phải không, sao lời thoại nào cũng thuộc vậy?! Khoan đã, trọng điểm không phải là cái này. Trọng điểm chính là tại sao cậu không thể phản bác? Ngoài những câu hắn vừa kể trên thì cậu còn có thể nói cái gì?



Thấy vẻ mặt cậu muốn nói lại thôi, Giản Trầm Phong nói tiếp:



- Giang Dư Mặc, em nghe cho kỹ đây, sau này nếu để tôi biết được em còn muốn tìm cách lấy mạng đổi mạng hoặc là có bất cứ hành động khác thường nào nữa thì tôi sẽ lập tức làm em.



- ...



Giản Trầm Phong không chớp mắt dõi theo Thượng Khả giống như là đang chờ cậu "phạm quy".



Thượng Khả làm sao để hắn toại nguyện? Nín nhịn nửa ngày, cuối cùng cậu cũng bật được một câu:



- Ngày mai tôi sẽ thôi việc. - Không chọc vào thì không thể thoát chắc?



- Dám thôi việc tôi sẽ làm em.



- Tôi muốn dọn ra ngoài.



- Dám dọn ra ngoài cũng sẽ làm em.



Thượng Khả nổi giận:


Trên đường về, Thượng Khả vẫn im lặng không nói. Đến khi bước vào cửa nhà, cậu đột nhiên gạt tay Giản Trầm Phong ra, vội vàng chạy ào vào toilet.



- Dư Mặc! - Giản Trầm Phong lật đật chạy vào theo, thấy cậu vục mặt vào bồn rửa tay liên tục nôn khan, vội hỏi - Em sao vậy?



Thượng Khả nhanh chóng rửa mặt, tóc tai ướt đẫm, khuôn mặt trắng đến trong suốt còn đọng lại giọt nước lấp lánh, mặt mày sầm xuống, bờ vai hơi phập phồng, thoạt nhìn lộ ra một loại mỹ cảm yếu ớt.



- Tôi chỉ hơi buồn nôn thôi, đây là phản ứng bình thường. – Cậu xua tay ý bảo hắn không cần để tâm.



- Phản ứng bình thường? - Sắc mặt Giản Trầm Phong trầm xuống, hỏi - Bao lâu rồi?



Thượng Khả nhìn hắn một cái, không nói gì.



- Từ lần bị va đập đó? - Giản Trầm Phong nắm lấy vai cậu, cả giận nói - Giang Dư Mặc, mẹ nó em tính khi nào mới nói cho tôi biết đây hả?



- Có gì tốt mà nói chứ? - Thượng Khả nhún nhún vai - Chẳng lẽ nói ra rồi thì sẽ không sao nữa?



Giản Trầm Phong thật muốn bóp chết cái đồ ngốc không coi mạng mình ra gì này.



- Đi, tôi đưa em đến bệnh viện kiểm tra.



- Khoan đã. - Thượng Khả ngăn cản nói - Không cần đâu, đây thật sự là phản ứng bình thường thôi. Không phải đã sắp xếp xong xuôi chuyện phẫu thuật rồi sao? Chỉ cần phẫu thuật thành công là sẽ không sao nữa. Có anh ở bên cạnh tôi như vậy, tôi có muốn chết cũng đâu có dễ.



Giản Trầm Phong thở dài một hơi, chậm rãi nói:



- Tôi vẫn nên làm em trước thì hơn.



- !!! - Câu này với màn đối thoại ở trên có liên quan gì không?



Giản Trầm Phong ôm lấy Thượng Khả, tựa đầu vào hõm cổ của cậu khẽ nói:



- Giang Dư Mặc, coi như tôi xin em, hãy thật yêu thương chính bản thân mình. - Giản Trầm Phong sẵn sàng đấu tranh với bất cứ kẻ nào, cho dù là giới tính gia thế dư luận cũng đều không thể ngăn cản hắn có được người này, nhưng duy chỉ có một kẻ hắn không đấu lại, chính là tử thần.



- Từ bỏ Giản Hân đi. - Giản Trầm Phong giam cậu vào trong vòng tay mình, thanh âm khàn khàn - Tôi thích hợp với em hơn nó.



Giản Trầm Phong hôn cậu, nồng nhiệt mút xuống, hai tay luồn vào trong quần áo Thượng Khả, vuốt ve làn da của cậu. Xúc cảm nóng cháy khiến cho Thượng Khả cảm giác một trận tê dại.



Thượng Khả thừa nhận quả thật cậu có chút cảm động bởi sự chân thành của Giản Trầm Phong. Thế nhưng, đối với sự âu yếm tràn ngập dục vọng và sự xâm phạm cường thế của người đàn ông này thì cậu vẫn khó thích ứng được. Huống hồ cậu đã định sẵn là sẽ "không chết tử tế", thực sự không có tinh lực để ứng phó với đoạn tình ái ngoài kế hoạch này.



- Dừng tay... - Người đàn ông trên người tựa như một khối bàn ủi nóng rực khiến cho toàn thân Thượng Khả nóng lên, chẳng thể lay chuyển dù chỉ một chút.



- Đừng sợ, tôi đã nói sẽ cho em thời gian thích ứng. - Đôi mắt Giản Trầm Phong nổi lên hai ngọn lửa - Thế nhưng, đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi. Sau này chỉ cần xuất hiện bất cứ phản ứng bất thường nào em cũng phải nói cho tôi biết. Một khi tôi phát hiện ra em có điều giấu diếm thì Giang Dư Mặc… em chết chắc.