Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết
Chương 16 :
Ngày đăng: 13:48 30/04/20
Edit: Sidd; Beta: Leslie
Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của Giản Trầm Phong, Thượng Khả bi tráng nghênh đón cuộc phẫu thuật của mình. Trong thời gian ở nhà của hắn, cậu đã thử lộn đầu xuống cầu thang, giẫm lên cục xà bông trong toilet, lăn từ trên giường xuống sàn nhà... Nhưng sự thực chứng minh, muốn bị đập vào ngay cái gáy cũng là một loại kỹ thuật. Cậu bị đập nhiều nhất là mông và lưng, ngã đến nỗi khiến cho cả người đều bị thương vậy mà cái gáy vẫn an nhiên sống sót sau những hành động "mưu sát" công khai vô độ của cậu.
Đương nhiên, cậu cũng không quên lén đi tham gia trò chơi mạo hiểm. Kết quả là lần nào cũng bị Giản Trầm Phong bắt về, dường như ở mọi câu lạc bộ đều có tay trong của hắn, quả thực không có bất kỳ khe hở nào.
Thượng Khả cứ quậy đủ trò như vậy nhưng Giản Trầm Phong lại chẳng hề nghi ngờ điều gì. Hắn chỉ biết là bệnh tình của cậu càng ngày càng nặng, không chỉ hay choáng váng buồn nôn mà tứ chi cũng trở nên tê cứng vô lực, ngay cả bước đi cũng có chút trắc trở. Sau đó, Giản Trầm Phong quyết định dọn qua ngủ cùng Thượng Khả, việc gì cũng tự tay làm giúp cậu, dốc lòng chăm sóc cho cậu.
Tuy rằng ngoài miệng cường ngạnh nhưng hắn lại làm việc kiên nhẫn đến ngạc nhiên.
Thượng Khả không khỏi nghĩ đến nếu như mình là con gái, có được một người bạn trai thế này thì đúng là hạnh phúc không gì sánh bằng. Cuối cùng cậu cũng chịu ngồi yên, muốn chết thì dứt khoát chết, dằn vặt người bên cạnh như vậy thì quả thực có chút không đành lòng.
Cậu có thể chết nhưng những người coi trọng cậu này sẽ vì vậy mà thương tâm đau buồn. Nhiệm vụ là nhiệm vụ, Thượng Khả cũng không muốn bản thân mình biến thành một kẻ cuồng chết không tim không phổi.
Ngày phẫu thuật, người của Giang gia đều có mặt, ngoài ra còn có Giản Trầm Phong và Giản Hân.
Thượng Khả nói với ba mẹ Giang:
- Ba mẹ, con muốn nói chuyện riêng với Giản Trầm Phong một chút.
Người Giang gia thoáng nhìn Giản Trầm Phong rồi mang theo khuôn mặt u sầu rời khỏi phòng bệnh.
Đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người, Thượng Khả mới mở miệng nói:
- Giản Trầm Phong, nếu như tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn...
- Không có chuyện ngoài ý muốn gì hết! - Giản Trầm Phong nửa ngồi xổm bên giường, nắm thật chặt tay cậu - Chỉ cần trong lúc phẫu thuật, em đừng đột nhiên cướp dao mổ của bác sĩ rồi tự đâm vào cổ mình là được rồi.
Thượng Khả cạn lời:
- Phẫu thuật cần phải gây mê, tôi làm gì có sức mà cướp dao mổ của bác sĩ chứ?
Giản Trầm Phong nheo mắt:
- Chẳng lẽ nếu không gây mê thì em thật sự sẽ làm như vậy sao?
Thượng Khả không nói nữa, hóa ra ở trong mắt Giản Trầm Phong cậu là một người thích tự hại mình như vậy? Cũng đúng, đứng từ góc độ của một người ngoài cuộc thì bản thân mình quả thật có chút thích tự hại mình...
Cái này đúng là hack não chết người mà! Chẳng lẽ thẳng thắn từ bỏ nhiệm vụ phụ, tìm cơ hội chết ngoài ý muốn?
Thôi được rồi, trước tiên cứ giả chết chờ xem khi nào hệ thống tuyên bố nhiệm vụ phụ thứ nhất đã.
Thượng Khả bưng chén cháo, bắt đầu tập trung ăn.
Bên kia, Giang Đông Lâm ngồi ở bên giường yên lặng nhìn Giản Hân dùng cơm, ánh mắt ảm đạm.
- Đông Lâm, anh sao vậy? - Giản Hân lên tiếng hỏi.
Giang Đông Lâm lấy lại tinh thần, ấm áp nói:
- Hân nhi, gần đây công việc của anh hơi bận rộn, có thể sẽ không có nhiều thời gian ở bên em.
- Hả? Sắp tới anh không thể ở bên em mỗi ngày sao?
Giang Đông Lâm trầm mặc gật đầu.
Giản Hân lộ vẻ thất vọng, rầu rĩ nói:
- Vậy anh phải nhanh làm xong việc nhé, em ở đây đợi anh mỗi ngày.
- Ừ. - Giang Đông Lâm cười cười nhưng tâm trạng lại rất nặng nề. Sau khi biết được tấm chân tình của Dư Mặc dành cho Giản Hân, anh quyết định sẽ rút lui. Chỉ cần nghĩ đến Dư Mặc vì Giản Hân mà không tiếc cả mạng sống của mình là anh không thể ở bên cạnh cô được nữa.
Tuy Giản Hân vẫn có thành kiến đối với Dư Mặc nhưng nếu để cho cô biết tất cả những gì Dư Mặc làm vì cô, nhất định Giản Hân sẽ có cái nhìn mới với cậu.
Có điều, hiện tại vẫn chưa phải lúc thích hợp để chia tay. Tim của Giản Hân không tốt, Giang Đông Lâm không muốn kích động cô nên anh quyết định sẽ từ từ xa cách dần.
Nửa tháng sau, lớp băng trên đầu Thượng Khả được tháo bỏ, chỉ cần ở lại bệnh viện theo dõi thêm vài ngày nữa là có thể được xuất viện.
Bây giờ cậu thần thanh khí sảng, hoàn toàn không giống như người vừa mới phẫu thuật xong. Mỗi ngày, Thượng Khả đều đến hoa viên tản bộ, tìm một bệnh nhân nào đó trò chuyện chơi cờ, cuộc sống mãn nguyện không gì sánh được.
Duy chỉ có một chỗ không hài hòa lắm chính là Giản Trầm Phong càng ngày càng tỏ ra thân mật với cậu, tình ý trong mắt hắn gần như muốn tràn hết ra ngoài, nhất là những khi ở riêng với cậu thì hoàn toàn không thèm giấu giếm.
Thượng Khả nghĩ nhất định tên này đang âm thầm tính toán đại chiêu gì đó, chỉ cần cậu xuất viện là sẽ tấn công ngay...