Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết
Chương 64 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Thượng Khả và Hải Lãng - chính là nhóc cá heo nhỏ, cứ cách mấy ngày thì phải để nhân viên y tế kiểm tra. Cái này cũng có thể hiểu được, loài cá heo đã từng trải qua một trận dịch bệnh mang tính hủy diệt, rất khó nói được trên người hai đứa có còn mang theo virus đó hay không.
May mắn là cho tới bây giờ sức khỏe của cậu và nhóc cá heo đều tốt. Nhân viên trong căn cứ rất cẩn thận tìm đọc các tư liệu nghiên cứu và bút kí mà người trước đã lưu lại, biết được cá heo là một loại sinh vật có cảm tình phong phú, nếu kích thích hoặc hạn chế chúng quá độ thì sẽ làm tâm trạng chúng nó trở nên hậm hực, thậm chí còn có thể xuất hiện hành vi tự sát, ngoài ra thì cá heo được nuôi có tuổi thọ trung bình giống với cá heo hoang dã là khoảng từ 7 đến 10 năm, tỉ lệ tử vong so với hoàn cảnh tự nhiên cao hơn cỡ 5%.
Thể tích đại não của cá heo chỉ xếp sau nhân loại, còn lớn hơn cả tinh tinh, có thể tự giải quyết vấn đề, tự mình cảm giác quá trình xử lý cao cấp của thần kinh khi tiếp nhận tri thức. Nói cách khác, nếu đại não cá heo được khai phá đến trình độ của nhân loại thì chúng nó cũng có trí tuệ thông minh, sức sáng tạo và ý thức xã hội không kém con người.
Bởi vậy nhân viên trong căn cứ đặc biệt che chở cho Thượng Khả và Hải Lãng, cho dù có yêu cầu kiểm tra và nghiên cứu thì cũng tận lực áp dụng biện pháp ôn hòa, làm theo tuần tự.
So với các thế giới Thượng Khả đã từng sinh hoạt thì cách mọi người ở đây coi trọng cá heo có thể nói là khác nhau như trời với đất, quả thực xem chúng nó là trẻ con mà hầu hạ. Mỗi khi phát hiện hai nhóc cá heo có chỗ nào không vui, ngay lập túc mọi sẽ tiến vào trạng thái khẩn trương chuẩn bị chiến đấu.
Đáng vui là hai nhóc cá heo đều rất ngoan ngoãn, chẳng những không mang gánh nặng đến cho nhân viên mà ngược lại còn thường xuyên chọc họ cười ha ha. Chỉ trong nửa tháng mà chúng nó đã được mọi người yêu thích.
Căn cứ Ngoại Thủy Vực là cùng biển rộng liên thông, sinh hoạt của các sinh vật dưới nước ở đây và vùng biển tự nhiên không khác nhau là mấy, cứ cách nửa tháng sẽ mở đập nước một lần, nhưng bởi vì hai nhóc cá heo đã đến, trước khi mở ra đập nước sẽ giăng lưới lại tránh cho việc cá heo bơi về biển.
Cũng không phải là do nhân viên trong căn cứ muốn nuôi dưỡng hai đứa mà là hai đứa thật sự quá mức trân quý, nếu thả cả hai về biển thì rất không an toàn. Trước kia cá heo đều sống quần cư, mấy chục đến trăm con sống chung, thậm chí có lúc vượt qua mấy ngàn con, đủ để đối kháng với các sinh vật nguy hiểm dưới lòng đại dương, nhưng bây giờ chỉ còn sót có hai con, nếu gặp phải cá mập hung mãnh thì trong một giây thôi là đã bị cắn chết.
"Hoả Diễm, Hải Lãng, Tần tiên sinh lại tới thăm hai đứa nè." Người phụ trách căn cứ - Thôi tiến sĩ cười gọi.
Lúc này hai đứa một lớn một nhỏ đang ngửa bụng ra tập bơi thấy Tần Uyên tới, Thượng Khả lập tức lật người lại bày ra một cái tư thế tự nhận là ưu nhã lắc qua lắc lại mà bơi tới bờ, sau đó cười tủm tỉm ngửa đầu nhìn hắn kêu một tiếng.
"Quà." Tần Uyên kêu người bỏ một con vịt cao su vào hồ nước, nguyên một đống vàng tươi, suýt chút nữa đã loé mù mắt Thượng Khả.
Thượng Khả ghét bỏ mà liếc mắt một cái rồi dùng vây cá đẩy nó qua một bên. Nhưng nhóc con Hải Lãng lại chưa hiểu việc đời nên rất thích, hưng phấn chạy đến chơi đùa với con vịt.
"Em không thích sao?" Tần Uyên nhận máy tính bảng từ tay trợ lý rồi click mở một trang web, đưa tới trước mặt Thượng Khả "Nhìn xem thích cái gì, lúc về tôi mua cho em."
Thôi tiến sĩ ở bên cạnh thấy thế, vẻ mặt dại ra. Tần tiên sinh sao một con cá heo có thể tự mình chọn đồ trên mạng chứ?!
Ban đầu còn nghĩ Hoả Diễm sẽ ngậm máy tính vào miệng như đồ chơi hoặc là hất đi như đồ vật nguy hiểm ai dè "Nó" lại ra dáng mà xem thật!
Chỉ thấy Hoả Diễm thò đầu lại gần đôi mắt trừng lớn ra nhìn chằm chằm mấy hình ảnh trên màn trước mắt, sau đó còn dùng vây cá chỉ vào một con con mực rồi kêu vài tiếng, Tần Uyên không nói hai lời thu nó vào giỏ mua sắm. Tiếp theo, cậu lại chọn thêm một con cá mập và một mô hình tàu thuỷ.
Thôi tiến sĩ nhìn một người một cá heo anh tới tôi đi mà chọn đồ chơi, đột nhiên cảm thấy mình có chút không hiểu nổi thế giới này. Một con cá heo mà cũng có thể bắt kịp thời đại, học người ta lên mạng mua sắm?
Chờ ngọn Hòa Diễm chọn lựa xong, Tần Uyên đem đưa máy tính cho trợ lý cầm.
Trợ lý cười khen: "Nhóc cá heo này cũng thật thông minh."
Đây không là thông minh nữa rồi! Thôi tiến sĩ đầy mặt ngạc nhiên nói: " " Nó " chọn mực là do đó là đồ ăn mà cá heo thích, cá mập là địch nhân có tính uy hiếp với chúng nó."
"Vậy tàu thuỷ thì sao?" Trợ lý tò mò hỏi.
Tần Uyên hung hăng sặc mấy ngụm nước, chờ khi hắn ổn định tâm thần mới phát hiện mình đang nằm trên lưng Hoả Diễm, một nửa người chìm trong nước, cả người giống như đang lướt sóng. Sau đó Hoả Diễm nghiêng đầu nhìn hắn kêu một tiếng, nhảy tung lên rồi lại vọt xuống nước.
Tần Uyên ôm lấy thân thể của Hoả Diễm, ngừng thở, tùy ý để "Nó" mang mình bơi dạo. Tần Uyên chậm rãi mở mắt ra, trước mắt là một vùng nước màu xanh lam phản quang lóng lánh, vô số con cá nhỏ bơi qua người hắn, tựa như một thế giới huyền huyền đang mở ra trước mắt.
Một lát sau, Thượng Khả nâng hắn trồi lên mặt nước. Chờ hắn hô hấp một lát lại dẫn hắn xuống dưới nước. Tần Uyên hiểu được dụng tâm của Hoả Diễm, tình trạng khẩn trương cũng dần dần bình phục, thân thể bắt đầu thả lỏng, một tay bám lên lưng "Nó", tự mình di động trong nước, bơi dạo theo "Nó".
Từ lúc chín tuổi suýt chút nữa bị chết đuối một lần thì Tần Uyên đã không học bơi nữa. Nhưng khi loại bỏ được chứng sợ nước hắn nhận ra thế giới dưới nước cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng của hắn.
Lúc này nhóc cá heo Hải Lãng cũng bơi lại đây, rất bất mãn với động tác bám vào trên người Hoả Diễm của Tần Uyên, căm giận húc húc hắn.
Eo Tần Uyên bị húc tê rần, theo bản năng ôm lấy Thượng Khả.
Thân thể Thượng Khả ở trong nước xoay xoay, mang theo Tần Uyên bơi về phía trước, một người một cá heo quấn lại với nhau, giữa làn nước biển xanh lam phác hoạ ra dáng người nổi bật.
Những nhân viên xuống nước nghĩ cách cứu viện nhìn thấy một màn này, trong lòng nhịn không được tán thưởng, ban đầu còn lo Tần Uyên sẽ gặp nguy hiểm, nhưng bây giờ xem ra, hắn và cá heo chơi rất vui vẻ.
Thượng Khả đưa Tần Uyên về bờ, lấy đầu cọ cọ gương mặt hắn: Chơi có vui không? Chờ sau này anh biết bơi rồi chúng ta có thể đổi thêm mấy kiểu nữa.
Tần Uyên nhìn Hoả Diễm núp trong lòng ngực mình, âm thầm đem học bơi vào nhật trình.
~~°~~°~~°~~
Vài ngày sau, Tần Uyên mặc áo tắm đứng ở bờ biển nghiêm túc nói với Thượng Khả: "Tôi đã học bơi, chắc không bao lâu sau tôi sẽ có đủ tư cách trở thành một nhân viên chăn nuôi cá heo thực thụ."
Thượng Khả ngạc nhiên nhìn hắn, mấy ngày nay đi học bơi?
Cậu bơi ra xa sau đó quay đầu lại nhìn hắn kêu vài tiếng: Tới đây nào, cho em xem thành quả học tập của anh.
Tần Uyên không nói hai lời, thả người nhảy vào trong nước.
Trên bờ Thôi tiến sĩ, trợ lý cùng với các nhân viên công tác khác đều cos vẻ mặt ngốc bức.
Xưa nay Tần Uyên luôn là người nghiêm túc, quần áo lúc nào cũng chỉnh tề bây giờ lại mặc áo tắm nhảy vào trong nước chơi đùa với cá heo. Hình ảnh này quá mỹ, bọn họ có chút không dám nhìn......
Cùng ngày đó, Tần tiên sinh tự cho mình là đã biết bơi lại chỉ trong một giờ sau bởi vì rút gân thoát lực đã được mọi người vớt ra khỏi nước, sau đó vô cùng lo lắng đưa hắn vào bệnh viện.
Thượng Khả: Người đàn ông của tui không yếu ớt như vậy đâu......
Tác giả có lời muốn nói: Vốn dĩ định viết hơn 6000 từ, nhưng mà thất bại mất tiêu......