Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 134 : Đông ca! Anh là Đông ca!

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



- Nghe nói anh chính là Trương Tiểu Kiếm mới tới? – Nữ sales lạnh lùng đánh

giá hắn một lúc, rồi cười lạnh nói: - Thoạt nhìn rất tầm thường thôi, nghe nói

mấy ngày trước anh vừa bán được một căn hộ?



Con này quả nhiên thoạt nhìn không thân thiện lắm đâu. Cái gì gọi là thoạt

nhìn rất tầm thường hả?



- Tôi lớp sẹc 6. – Trương Tiểu Kiếm ngây thơ vô hại nhìn nữ sales: - Cô lớp

nào?



- Tôi…. – Lưu Anh vừa nghe vậy không khỏi ngẩn ra.



Não thằng này cấu tạo kiểu gì vậy? Cái gì gọi là mình lớp nào?



“Điểm số khiếp sợ +2…”



- Tên tôi là Lưu Anh. – Lưu Anh nhìn Trương Tiểu Kiếm, sau đó vươn tay ra: -

Lần đầu gặp mặt, rất vui được gặp anh.



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Chẳng lẽ lại là cái bẫy?



Không được, không thể khiến cô ta bẫy mình được!



Anh mày phiêu bạt giang hồ nhiều năm như thế, nếu ngã ở trong tay cô thì sẽ

mất hết sáng suốt một đời!



Trương Tiểu Kiếm cúi đầu nhìn di động:



- Cô vui sớm quá đấy.



Lưu Anh: “…”



Lưu Anh lập tức đen mặt!



Rốt cục thì thằng này làm sao vậy?! Đây là muốn ra oai phủ đầu với mình sao?!



- Nói chuyện bình thường! – Lưu Anh lập tức nổi giận: - Tên tôi là Lưu Anh,

là tổ viên cùng tổ với anh!



- Oh, xin chào xin chào. – Trương Tiểu Kiếm lại ngẩng đầu: - Tên tôi là

Trương Tiểu Kiếm, nam, 24 tuổi, đến nay chưa kết hôn. Còn cô?



- Tôi 25… - Lưu Anh lại sửng sốt, phản xạ có điều kiện đáp lại, sau đó lập

tức điên tiết: - Sao anh có thể hỏi tuổi của con gái hả?! Làm thế mất lịch sự

lắm biết không?!



Trương Tiểu Kiếm: “…”



- Không có mà. – Trương Tiểu Kiếm mờ mịt: - Tôi chỉ tự giới thiệu một chút

thôi, tôi không có hỏi cô mấy tuổi mà. Chính cô nói cô 25…


- Cái trò cũ rích. Cách làm thân kiểu này tôi đã không dùng từ ba năm trước

đây rồi.



Giang Nghi Niên và Kim Khải Toàn đi đến bên cạnh Lưu Anh, nói nhỏ:



- Tiểu Kiếm lại tiếp đãi khách hàng à?



Lưu Anh:



- Ừ. Phương pháp làm thân cũ rích.



Ba người bắt đầu vây xem không xa không gần, đã thấy Trương Tiểu Kiếm vỗ trán:



- Đừng động, đừng động, anh chính là… Tây Hồng Thị? Không đúng, Thổ Đậu? Cũng

không đúng!



Lưu Anh:



- Còn Hoàng Qua nữa chứ…



- Tôi nhớ ra rồi! – Trương Tiểu Kiếm vỗ tay cái “bốp” một phát, hưng phấn đến

mức nhảy cẫng lên: - Tôi nhớ ra rồi! Đông ca! Anh là Đông ca! Tôi từng thấy

anh trên TV! Chính là chương trình Khởi Điểm gì gì đó, siêu trâu bò gì gì đó,

đúng, họp cuối năm, ảnh chụp họp cuối năm! Đông ca anh chính là thần tượng của

tôi đó Đông ca. Viết hay quá, Thánh Khư! Thánh Khư đó!



“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến Lưu Anh!”



“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Giang Nghi Niên!”



“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Kim Khải Toàn!”



Lưu Anh quả thực là ngây ngẩn cả người:



- Chuyện gì vậy?! Thánh Khư?! Cuốn tiểu thuyết hắn vừa xem không phải tên là

Thánh Khư sao? Vừa đọc xong tác giả đã xuất hiện rồi á?



Giang Nghi Niên: “…”



Kim Khải Toàn: “…”



- Chờ chút… - Giang Nghi Niên kinh ngạc nói: - Lưu Anh cô nói gì? Hắn vừa đọc

tiểu thuyết internet, sau đó chớp mắt cái tác giả tiểu thuyết đã đến đây?



Lưu Anh tức đến mức đỏ bừng mặt:



- Đúng thế! Cái thằng này sao mà may mắn quá vậy chứ?



- Tôi thấy không phải là hắn may mắn. – Bên cạnh Kim Khải Toàn cũng có chút

ghen tị: - Là miệng của hắn quá linh cmn nghiệm, nói gì trúng gì… Hắn chưa

từng nói lỡ gặp được tác giả gì gì đó sao?



Lưu Anh không khỏi cảm thấy toàn thân không khỏe:



- Đại khái… Hình như… Có lẽ là… Từng nói rồi….