Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 135 : Việc vui như thế nhất định phải đi xem rồi!

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Bên này bọn họ đang bàn tán đây, bên kia Trương Tiểu Kiếm đã lôi kéo Đông ca

đi tới:



- Nhanh nhanh nhanh, giúp tôi chụp tấm ảnh với Đông ca nào! Ai nha tao đệt,

đây là thần tượng của tao đấy!



Giang Nghi Niên: “…”



Kim Khải Toàn: “…”



Lưu Anh: “…”



Giang Nghi Niên cầm di động, chụp ảnh giúp hai người như một con gà gỗ. Lúc

này Trương Tiểu Kiếm mới giới thiệu cho bọn họ:



- Tới tới tới, tôi trịnh trọng giới thiệu cho mọi người một chút, Thần Đông,

chúng tôi đều gọi anh ấy là Đông ca, là một trong năm đại thần tối cao của

giới tiểu thuyết internet. Không ngờ lại đến xem nhà ở chỗ chúng ta! Ai nha

Đông ca anh xem em kích động quá ngài đừng trách móc!



- Không sao không sao. – Đông ca cười ha ha vẫy tay: - Đều là bạn bè. Cậu đi

làm ở đây à?



Lưu Anh nhìn xem trợn tròn hết cả mắt:



- Thế mà cũng được?!



Đậu má nó chứ rốt cục là sao vậy?! Tao còn chưa tỉnh ngủ à?!



Tên Trương Tiểu Kiếm này là đại thần phương nào thế?!



Lúc này Trương Tiểu Kiếm cười ha ha kéo Thần Đông vào góc bên cạnh:



- Đông ca anh đến xem nhà à? Anh muốn xem kiểu gì? Em giới thiệu cho anh. Anh

cứ yên tâm đi em rất am hiểu cái này. Có thể add wechat trước được không?



Đông ca gật đầu:



- Được mà, add wechat đi. Tôi không am hiểu lắm về bất động sản, vừa vặn có

chỗ nào không hiểu thì hỏi cậu.



Hai người add wechat, Trương Tiểu Kiếm vẫn còn hưng phấn:



- Đông ca anh có biết không? Em đọc truyện của anh, rất là thích! Hôm nay còn

ủng hộ mười tệ đấy, anh đừng chê ít ha…



- Không đâu. – Đông ca cười nói: - Ủng hộ tôi tôi đều rất vui vẻ.



- Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi. – Trương Tiểu Kiếm nhìn thấy thần tượng,

phải nói là vui vẻ hết sức: - Đông ca anh định xem căn phòng như thế nào? Nhà

của công ty bọn em ấy, không nói cái khác, nhưng chất lượng thì tin cậy tuyệt

đối, thiết kế cũng đều là quan niệm mới nhất!



- Ừ, tôi biết rồi. – Đông ca suy nghĩ rồi nói: - Tôi định mua một căn nhà ở

khu trường học cho con tôi. Tôi thấy cao ốc của các cậu chính là nhà khu

trường học nhỉ? Khu vực nào cũng được, khoảng trên dưới một trăm mét vuông ấy.
- Khụ khụ… - Trương Tiểu Kiếm ho khan mấy tiếng, rồi nói: - Thật xin lỗi nhé,

đây là việc riêng giữa tôi và Tô Mai, người không liên quan đừng xen vào, đừng

xen vào…



Giang Nghi Niên tủi thân như là cô vợ nhỏ vậy:



- Kiếm ca, Kiếm ca ưi…



Kim Khải Toàn cũng ở bên cạnh hùa theo:



- Kiếm ca cậu tốt bụng nhất, cậu là điện là ánh sáng là thần thoại tươi đẹp…



Không quan tâm hai người bọn họ.



Trương Tiểu Kiếm: “Bây giờ không có chuyện gì đâu. Làm sao thế?”



Tô Mai: “Tốt quá! Nhanh đến nhà em nhanh đến nhà em, em sắp không khống chế

được tình huống rồi!”



Trương Tiểu Kiếm: “Em mà còn không khống chế được thì anh đi làm được cọng

lông gì?”



Tô Mai: “Anh nấu ăn ngon mà!”



Trương Tiểu Kiếm: “Hóa ra là cô đói bụng nhá…”



Tô Mai: “Không đúng không đúng, em thật sự sắp khống chế không nổi rồi! Nhanh

đến đi nhanh đến đi! Chữa cháy chữa cháy!



Ewww….



Trương Tiểu Kiếm sờ cằm ---- Tô Mai nói cô nàng sắp không khống chế được tình

huống, chẳng lẽ là… Đậu má, người theo đuổi sắp đánh nhau trong nhà cô nàng?!



Việc vui như thế nhất định là phải đi xem rồi!



Không xem là trái ý trời nhá!



Dù sao thì hiện tại bên này cũng không có việc gì, nhà cũng bán xong khách

hàng cũng tiếp đón xong, không đi lãng phí!



Thuận tiện có thể đi nhà cô nàng chơi Game PlayStation Super Robot Wars OG The

Moon Dwellers một trận! Thế thì nhất định phải làm rồi!



“Được rồi, thế thì anh qua xem thử nhá.” – Trương Tiểu Kiếm lập tức gật đầu:

“Chờ anh tí, có cần mang cái gì không?”



Tô Mai: “Anh đến là được, ở chỗ em có đủ mọi thứ rồi!”



Trương Tiểu Kiếm: “Đúng rồi, bên anh còn có một học sinh, anh phải dẫn theo.”



Tô Mai: “Được được được, anh có thể tới là được!”



Trương Tiểu Kiếm: “Rồi, lát nữa anh tới, chờ anh nhá.”



- Khụ khụ… - Cất di động, Trương Tiểu Kiếm lại đặt tay lên miệng ho khan mấy

tiếng, sau đó đứng đắn nói: - Thật là ngại quá, Tô Mai gọi tôi qua đó. Trưa

nay tôi không ăn cơm với mọi người nhé.



“Điểm số khiếp sợ +6, +6, +6…”