Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 140 : Có hệ thống trong người chính là khí phách như thế!

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Bây giờ Tô Mai nhìn Trương Tiểu Kiếm kiểu gì cũng thấy thuận mắt. Không có

cách nào khác, tên này ngoại trừ mặt xấu chút, điều kiện bình thường, bằng cấp

sơ sơ… Những thứ khác thật sự không tệ!



Friend zone là chắc chắn rồi!



Ba người Tô Mai Trương Tiểu Kiếm Đường Văn Đình ngồi ở kia ăn cơm. Ba người Sở

Phi thì đấu đến khí thế ngất trời, chẳng ăn được mấy miếng cơm, mày một ly tao

một ly ở đó cạn không ngừng.



Trương Tiểu Kiếm nhìn mà nổi cả da gà --- Uống kiểu đó là không muốn sống nữa

sao? Chỉ có một lát thôi mà đã hết mẹ cả chai rượu rồi!



Tam quốc chiến loạn, trên cơ bản hai bình rượu Ngũ Lương đã bị xử lý trong

chớp mắt, rốt cục cũng coi như ăn xong!



Trương Tiểu Kiếm phản xạ chuẩn bị dọn dẹp bàn, nhưng vừa nghĩ lại, không đúng!

Anh mày có thu tiền mà!



Bên kia Triệu Minh Lâm với Khương Văn Cường còn đang chờ cơ hội thể hiện kìa!



- Khụ khụ… - Ho khan nhẹ một tiếng, Trương Tiểu Kiếm nhắc nhở Triệu Minh Lâm

trước, rồi nói: - Ai nha, việc dọn bàn rửa bát… Lão Triệu ơi, khụ…



Triệu Minh Lâm nghe thế sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại ngay lập tức!



Tại sao Trương Tiểu Kiếm lại có thể quan hệ thân mật với Tô Mai như thế? Ngoại

trừ việc nấu ăn, không phải là vì làm việc nhà giỏi, chiếm được yêu thích của

con gái sao?!



Mày nghĩ mà xem, một người chồng chăm chỉ, có cô gái nào có thể cự tuyệt được

chứ!



- Tôi tới tôi tới! – Triệu Minh Lâm lập tức đứng dậy, lập tức dọn dẹp bàn

ngay: - Ai nha, việc đơn giản như thế thì sao có thể để cho con gái làm được

đúng không? Tôi làm là được. Mọi người đều ngồi đó đi, không cần mọi người làm

đâu, một mình tôi là thu phục được rồi!



Ba người Tô Mai mờ mịt nhìn Triệu Minh Lâm bắt đầu bận rộn ở đằng kia. Lúc này

Khương Văn Cường nhìn về phía Trương Tiểu Kiếm…



- Kiếm ca, cậu không nói mà. – Khương Văn Cường nói nhỏ: - Còn tôi thì sao?



- Khụ khụ… - Trương Tiểu Kiếm liếc nhìn Khương Văn Cường, sau đó vỗ mạnh lên

vai hắn: - Còn ngẩn người làm gì nữa! Nhanh đi dọn dẹp nhà cửa đi chứ còn nghĩ
Tô Mai: “…”



Chậc, ba tên này không có tên nào ra hồn được cả…







- Ai nha, hôm nay thu hoạch được không ít đấy! – Bước ra từ nhà Tô Mai,

Trương Tiểu Kiếm vui vẻ hết sức. Ba người Triệu Minh Lâm, Khương Văn Cường và

Sở Phi đã cống hiến tổng cộng là một ngàn hai, tiền đến thật nhanh!



Quả nhiên, một khi những người đàn ông đã bắt đầu thách đấu với nhau rồi thì

chỉ số thông minh của họ tuyệt đối sẽ rớt xuống…



Sau này nhất định phải chú ý điểm này!



- Văn Đình nè. – Lên xe, Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Cảm giác hôm nay thế

nào? Có vui không? Có bất ngờ không?



- Thầy… Thật là… Lợi hại… - Trải qua một ngày thư giãn, Đường Văn Đình đã nói

chuyện lưu loát hơn: - Ba người giỏi như thế mà vẫn bị thầy chỉ huy tới chỉ

huy lui.



- Đó là đương nhiên rồi. – Trương Tiểu Kiếm đắc ý nói: - Thầy nói cho em nghe

nhé, quá khứ ba trăm năm tương lai ba trăm năm, không ai có thể thắng được

thầy đâu!



Có hệ thống trong người chính là khí phách như thế!



Hệ thống:



- Cám ơn đã khen ngợi.



- Thầy, cám ơn thầy. – Bây giờ Đường Văn Đình đã sáng sủa hơn. – Nếu thì em…

Có lẽ… Còn vẫn giống như trước kia…



- Thầy nói cho em nghe nhé. – Trương Tiểu Kiếm nói: - Học tập không phải là

tất cả của cuộc đời. Sau này em đừng có học hành liều mạng quá, phải tiếp xúc

với xã hội, nếu không thì sau này sẽ thiệt thòi lớn đó. Mấy ngày trước thầy

xem weibo thấy có tin tức nói có một nữ tiến sĩ bị bọn lừa đảo lừa ba triệu

tệ. Em nói xem, chỉ số thông minh của nữ tiến sĩ có thấp không? Nhưng vì sao

vẫn bị lừa? Còn không phải là vì có quá ít kinh nghiệm xã hội!



Đường Văn Đình suy nghĩ, sau đó cười mím chi, gật đầu thật mạnh:



- Dạ, em hiểu rồi, thầy.



Hai người ngồi xe đi đến trường học, Trương Tiểu Kiếm lại đột nhiên hỏi:



- Đúng rồi Văn Đình, đợt thi tháng lần sau là khi nào? Còn có mấy ngày nữa?