Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 164 : “Thú vị? Có thể ăn được sao?”

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Trương Tiểu Kiếm đứng đó, nghe thế cười híp con mắt!



Đường Văn Dương nói câu này có nghĩa là gì? Có nghĩa là lại thêm ba ngàn tệ

công nhận hông?



- Khụ khụ… - Trương Tiểu Kiếm hắng giọng nhẹ một cái rồi nói: - Thầy xem tư

chất của em, xác thực là tốt hơn Nhậm Nghị một tí. Bằng tư chất của em thì dư

sức làm đại sư huynh trong môn phái của thầy.



Nhậm Nghị: “…”



Thầy không thể làm thế được!



- Ha ha! Thế thì quyết định vậy nhé! – Đường Văn Dương cười to rồi nhìn Nhậm

Nghị nói: - He he, Nhậm Nghị, lần này tao hỏi mày có phục không?



- Đờ cờ mờ nhà mày, đương nhiên là đéo phục rồi! – Nhậm Nghị hét to: - Mày

dựa vào đéo gì mà đòi làm sư huynh của tao?



- Dựa vào gì á? – Đường Văn Dương nghiêm trang đả kích hắn: - Chỉ dựa vào ván

cược của chúng ta. Mười ngàn tệ, mày đã biết là ai đặt cược rồi đấy!



Ván cược! Mười ngàn tệ!



Nhậm Nghị quỳ trong khoảnh khắc!



- Văn Dương ca! – Nhậm Nghị suýt khóc thành tiếng: - Văn Dương ca tha cho em

đi… Chuyện giữa chúng mình, anh thấy…



Khi đó hắn mở kèo một ăn trăm lận! Lần này nếu bắt hắn trả thì phải là một

triệu cơ! Một học sinh cấp 3 như hắn đào đâu ra chừng đó tiền?



- Xí, mày biết rõ là được rồi. – Đường Văn Dương cười lạnh: - Nể tình mọi

người đều là bạn cùng trường, tao cho mày một cơ hội. Chuyện tối nay mày hiểu

rồi đấy, bao ăn uống chơi gái…



Hắn vừa nói xong câu này, lỗ tai Trương Tiểu Kiếm dựng thẳng lên trong chớp

mắt!


Vạn Đồng lập tức bật cười:



- Liên hoan là chuyện nhỏ, nhưng có thể khiến Tâm Tâm nhà mình coi trọng như

thế, nhất định là vì có thiếu gia nhà nào làm cho Tâm Tâm nhà mình rung động

rồi đúng không?



- Không có đâu! – Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm vừa soi gương vừa nói: - Mẹ, mẹ

thấy con mặc thế này có đẹp không? Giáo viên chủ nhiệm mới của lớp con rất

giỏi đó! Đây là lần đầu tiên con được gặp thầy ấy ở ngoài trường học mình đó!



- Giáo viên chủ nhiệm mới của lớp mấy đứa á? – Vừa nghe thế, Lâm Vạn Đồng

biết ngay là Tiêu Thần Tâm có cảm giác với giáo viên chủ nhiệm lớp rồi, hỏi

ngay: - Mặt mũi thế nào? Hoàn cảnh gia đình thì sao? So với Đường Văn Dương

lớp con thì thế nào?



Đường Văn Dương lớp 2/9 xem như là trùm trong đám nam sinh, tuy rằng không thể

so được với nhà Tiêu Thần Tâm, nhưng cũng xem như là nhân vật hotboy của

trường, cho nên Lâm Vạn Đồng biết rõ hắn.



- Ừm… Sơ sơ thôi. – Nói đến đây, Tiêu Thần Tâm lập tức lấy di động ra cho mẹ

cô xem: - Nè, đây chính là giáo viên chủ nhiệm lớp bọn con đó! Con chụp trộm

đó! Không biết hoàn cảnh gia đình cụ thể như thế nào, nhưng thầy ấy có quen

với chú Trương Trương Thiệu Phong đó!



- Đây…. – Lâm Vạn Đồng vừa thấy, không khỏi nhíu mày: - Tâm Tâm à, người này…

Mẹ cảm thấy không được đâu.



- Sao lại không được nha? – Tiêu Thần Tâm nghiêng đầu nhìn bà: - Con thấy ổn

mà. Tốt bụng, cũng rất thú vị, hi hi, còn biết võ công nữa!



- Thế thì có tác dụng gì? – Lâm Vạn Đồng lắc đầu nhẹ nhàng: - Muốn xứng với

Tâm Tâm nhà mình, ít nhất cũng phải là công tử của chủ tịch công ty lớn nào

đó, hơn nữa còn phải có khuôn mặt có dáng người có bằng cấp… Xem giáo viên chủ

nhiệm lớp con á, mẹ cảm thấy không được. Cấp bậc tổng thể quá thấp.



- Con không quan tâm đâu! – Tiêu Thần Tâm chu miệng: - Mẹ chỉ biết coi trọng

ngoại hình rồi gia thế các thứ thôi! Dù sao thì con cảm thấy thầy ấy thú vị

lắm! Không nói chuyện với mẹ nữa, con đi ra ngoài đây. Tối nay có lẽ con sẽ về

muộn đó nha! Đến lúc đó con sẽ gọi Băng tỷ về chung, mẹ không cần lo lắng đâu

á!



- Haizzz…. – Nhìn Tiêu Thần Tâm nhảy nhót chạy đi, Lâm Vạn Đồng thở dài khe

khẽ: - Thú vị? Có thể ăn được sao?