Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 168 : Đệch mợ thằng nào dám động vào học sinh của tao?!

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Cùng lúc đó, trong phòng Chu Tước.



- Thầy ơi thầy! – Một học sinh tên là Luật Khải Thần trong lớp ngồi bên cạnh

Trương Tiểu Kiếm, hỏi: - Khi đó sao thầy lại đánh nhau với Hắc Y bang? Bọn họ

ghê gớm lắm à?



- Hắc Y bang? – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha: - Một đám rác rưởi mà thôi. Khi

đó thầy đòi nợ giúp một người bạn, ai biết bọn nó lại ỷ vào nhiều người không

chịu trả. Thầy có thể chiều bọn nó được sao? Cho nên khi đó thầy xông lên

ngay. Thầy có nội lực mà, còn sợ mấy thằng ăn cắp vặt đó sao? Thấy đấm bên

trái một phát đấm bên phải một phát, trái một phát phải một phát, mười hai

người, hoàn toàn không đủ nhét kẽ răng cho thầy đánh ấy chứ!



Nghe Trương Tiểu Kiếm nghiêm trang chém gió, cả đám học sinh lập tức sùng ái:



- Thầy trâu bò quá! Sau đó thì sao?



- Sau á? Không phải đơn giản rồi sao? – Trương Tiểu Kiếm ăn một miếng thức ăn

rồi nói: - Bọn nó bị thầy đánh cho thành đầu heo hết cả, còn dám không trả

tiền nữa sao? Cho nên đòi được nợ, thầy thuận tiện cầm trăm ngàn tiền cảm tạ

nhé, he he.



- Wow! – Một đám học sinh kinh ngạc kêu lên: - Một trăm ngàn? Không ít đấy!



- Chứ gì nữa. – Trương Tiểu Kiếm chém sướng mồm: - Còn thuận tiện nhận mười

tám thằng đàn em, đó đều là những nhân vật nổi tiếng đánh nhau giỏi đấy nhé.

Đúng rồi, cái thằng Đầu Đinh ca ở cổng trường học chúng ta, biết nó chứ? Cao

1m95, đứng thẳng cứ như là gấu chó ấy! Đó chính là đàn em của thầy đấy!



“Điểm số khiếp sợ +16! +13! +14! +18…”



Các học sinh đều bị Trương Tiểu Kiếm chém cho ngơ ngác, lập tức sốt ruột:



- Kiếm ca Kiếm ca, thế thầy dạy bọn em tu nội lực đi!



- OK! Một tháng ba ngàn! Đảm bảo học là biết!



- Tiền không phải là vấn đề! OK!



Woa ha ha ha ha ha ha ha! Lại có một đám đồ đệ vào tay!



Ai nha phải được tới mấy chục ngàn học phí ấy nhỉ?



Trương Tiểu Kiếm đang thổi sướng, chợt cửa phòng bị mở ra, Áo Ba Lư hoảng hốt

chạy vào, vừa vào lập tức kêu lên:


Có dao!



Vừa nghe vậy, mấy người lập tức dựa vào gần nhau.



Hiển nhiên, người thường sẽ không mang dao tiện trong người khi đến đây chơi

đùa. Một thằng trong số đó cầm dao chỉ vào năm người, hùng hổ nói:



- Mấy đứa mày rất trâu bò đúng không? Tiếp tục đi! Đậu má tụi mày đánh tiếp

coi!



Đang nói, lại có chừng hai mười người từ mấy căn phòng chung quay lao tới, bao

vây kín mít xung quanh năm người Đường Văn Dương!



- Chuyện gì? – Một thằng đầu trọc chui ra từ trong đám người, nhíu mày nói: -

Sao lại đánh nhau?



Người trẻ tuổi ban đầu vừa thấy người này, lập tức kêu lên:



- Đầu Trọc ca, mấy đứa này vênh mặt với em! Không thể bỏ qua bọn nó được!



- Oh? – Thằng đầu trọc kia không khỏi cười rộ lên: - Còn có người dám xưng

tên với Hắc Y bang chúng ta sao?



Hắn nói rồi bước lên một bước, vẻ mặt đắc ý:



- Bọn oắt con, thức thời thì đầu hàng đi. Đầu Trọc ca nể mặt tụi mày còn nhỏ

nên có thể tha cho tụi mày một con đường sống. Lát nữa đi theo tao uống chén

rượu giúp vui. Nếu không thì chuyện hôm nay sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế

đâu…



Nếu là bình thường, ai ở trong giang hồ nghe thấy danh hiệu Đầu Trọc ca Hắc Y

bang mà chẳng sợ tới mức đái ra quần?



Nhưng không ngờ rằng, đúng vào lúc này, chợt có một giọng nói lạnh lùng vang

lên từ phía sau.



- Mày vừa mới nói, mày muốn tha cho ai một con đường sống?



Mọi người quay đầu nhìn lại, đã thấy một người thanh niên mặc áo Tôn Trung Sơn

màu đen tóc dựng đứng, trên tay còn cầm ô Hắc Vũ đang đứng ở đó!



Sợi tóc còn lóe ra ánh điện! Chỉ nhìn thôi đã thấy đáng sợ rồi!



Đám người Tiêu Thần Tâm lập tức vui sướng:



- Thầy!



- Thầy giáo? – Nghe thấy xưng hô này, Đầu Trọc ca không khỏi sửng sốt, rồi

chợt cất tiếng cười to: - Ha ha ha ha ha ha! Dạo này thật đúng là thú vị quá!

Thầy giáo dẫn học sinh đến hộp đêm! Ha ha ha ha ha ha!