Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 237 :

Ngày đăng: 13:21 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Đậu má tới nhanh quá đéo đỡ nổi!



Vừa mới nói chuyện Đôi Mắt Đầu Lâu, mua nó xuống xong phát còn chưa tới nửa

giờ, còn chưa ăn cơm trưa, thế mà bên kia đã gặp chuyện rồi…



Quả nhiên là đánh mặt quá nhanh tựa như cơn gió lốc…



Ninh Hàn Lâm: “…”



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Ông nhìn tôi kiểu đó làm gì?



Mặt thiên chân ---- Tui vô tội đó nha! Trần tổng gặp tai nạn xe cộ đâu có liên

quan gì tới tui đâu?



- Trần tổng gặp chuyện không may. – Ninh Hàn Lâm đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi

vừa nói: - Vừa mua xong, trên đường về khách sạn đã bị một chiếc xe tải tông

trúng, gãy xương tay phải. May mà không nguy hiểm đến tính mạng. Người nào

rảnh rỗi thì đều đi theo tôi đi. Chúng ta đi thăm Trần tổng, thuận tiện đi xem

miếng đất kia.



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Thật đáng thương…



Nhưng bất kể nói thế nào, dù sao cũng xảy ra vấn đề rồi, thế thì phải nghĩ

cách giải quyết, đúng không?



- Vâng, Ninh tổng. – Đổng sự Lưu lấy di động ra: - Tôi liên lạc với bên hàng

không ngay đây.



Trương Tiểu Kiếm hỏi nhỏ Ninh Thải Vi:



- Phải đặt vé máy bay ngay bây giờ à?



- Không cần. – Ninh Thải Vi vừa đi vừa nói: - Nhà tôi có máy bay tư nhân. Cứ

đi thẳng tới sân bay là được.



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Máy bay tư nhân!
- Ừ, tôi biết rồi. – Ninh Hàn Lâm gật đầu, rồi đứng dậy nói: - Trần tổng cứ

nghỉ ngơi trước đi. Chúng tôi đi xem thử miếng đất kia đã.



- Vâng. Ninh tổng ngài đi đi. Tôi không có chuyện gì đâu.



Rời khỏi phòng bệnh của Trần tổng, sắc mặt Ninh Hàn Lâm hơi… Nói thế nào được

nhỉ? Trong lo lắng còn dẫn theo chút hưng phấn, trong hưng phấn lại có chút lo

lắng.



Ừm, lo lắng là lo lắng tai họa lần này không phải là lần cuối cùng. Còn hưng

phấn thì là, có vẻ như Trương Tiểu Kiếm nói khá chuẩn…



- Ninh tổng. – Lúc này, Khương Hồng Long phát hiện ý tưởng của hắn, nói: -

Đừng sợ. Thứ gì khiến Trần tổng ra nông nỗi ấy? Là phong thủy! Lát nữa đến đảo

Sức Sống, chỉ cần tôi điều chỉnh một chút, hầu như có thể cam đoan là sẽ không

xảy ra vấn đề gì cả.



Nói kiểu gì thì hắn cũng là đại sư phong thủy của công ty, lúc này không muốn

mất bát cơm thì nhất định phải đồng ý cách nói Đôi Mắt Đầu Lâu của Trương Tiểu

Kiếm.



Trong mắt hắn, tuy rằng Trần tổng gặp tai nạn giao thông, nhưng đó cũng chỉ là

sự kiện ngẫu nhiên mà thôi.



Loại sự kiện ăn may có xác suất một phần mấy trăm ngàn như thế này, chỉ gặp

phải một lần đã là tốt lắm rồi, nào có thể xuất hiện thường xuyên được.



Cho nên ý tưởng của hắn rất đơn giản ---- Điều chỉnh một chút thôi là ổn rồi.



- Ừm, cũng được. – Tuy rằng tính cách Ninh Hàn Lâm khá là cố chấp, nhưng có

một điểm tốt ---- Anh có bản lĩnh thì tôi tuyệt đối sẽ cho anh cơ hội để phát

huy, cho nên hắn gật đầu nói: - Lát nữa đến hiện trường rồi, đại sư Hồng Long

xem thử xem. Nếu có gì cần chúng tôi phối hợp thì cứ nói, chúng tôi tuyệt đối

sẽ phối hợp hết sức.



- Được! – Đại sư Hồng Long lập tức gật đầu.



Chỉ chờ những lời này thôi!



Tiếp theo, chỉ cần dặn dò mọi người không chạy loạn xạ khắp nơi, cứ ở yên

trong khách sạn, không phải là sẽ không có vấn đề gì sao?



Đoàn người ra ngoài, bước lên xe, đi thẳng tới đảo Sức Sống.



Trên đường đi, đại sư Hồng Long không nói một lời, vẻ mặt như thần công, trong

lòng lại nghĩ: “Muốn giành bát cơm với tao? Hừ hừ! Đâu có dễ dàng thế được!”