Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 238 : Cơn gió này không yên bình lắm nhỉ…

Ngày đăng: 13:21 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Lại nói, đảo Sức Sống coi như là một địa điểm khá nổi tiếng ở Tô Châu. Hai hòn

đảo nhân tạo lớn đến vậy, không phải nơi nào cũng có đâu…



Đám người lái xe tới đây, sau đó quả nhiên như lời Trương Tiểu Kiếm đã nói,

muốn tìm một chỗ đỗ xe cũng khó…



Ninh Hàn Lâm không phát biểu ý kiến gì, dẫu sao thì hôm nay đến đây chủ yếu là

xem thử đại sư Hồng Long có bản lãnh phá giải địa sát Đôi Mắt Đầu Lâu này hay

không thôi. Còn về những thứ khác thì còn chưa phải là lúc giải quyết nó.



Dùng sức chín trâu hai hổ, đám người mới xem như bước chân một trong hai hòn

đảo đó.



Lại nói, đảo Sức Sống được xây dựng xác thực là rất đẹp. Cửa hàng ngói đỏ khắp

nơi. Đại sư Hồng Long vừa tới, bắt đầu quan sát xung quanh.



Có thể thấy được, lần này đến đây hắn chuẩn bị cực kỳ đầy đủ. Cầm la bàn, đeo

vòng tay, vừa xem vị trí vừa lẩm nhẩm:



- Tây bắc là thiên môn, đông nam là địa hộ. Càn là thiên môn, tốn là địa hộ.

Tây nam là nhân môn, đông bắc là quỷ môn. Tây bắc rồng đứng thẳng, thiên môn

như giương cánh. Đông nam hố nằm, địa hộ như voi đá…



Hắn lẩm bẩm đều là thuật ngữ phong thủy chuyên nghiệp, nghe có vẻ rất chi là

sâu xa, nhưng mà sâu xa thì đồng thời cũng có vấn đề, người bình thường không

có hiểu…



- Trương đại sư. – Ninh Thải Vi hỏi nhỏ Trương Tiểu Kiếm: - Đại sư Hồng Long

đang đọc cái gì vậy?



- Một ít thuật ngữ nhập môn phong thủy. – Trương Tiểu Kiếm cười mím chi: -

Không phải thứ gì sâu xa lắm đâu.



- Oh… - Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Trương Tiểu Kiếm, không hiểu sao Ninh Thải

Vi lại cứ muốn đánh hắn một trận --- Đương nhiên tôi biết đây là thuật ngữ

phong thủy, nhưng người ta đang hỏi ý của mấy câu thuật ngữ đó!



- Trương đại sư. – Ninh Thải Vi quyết đoán thay đổi phương thức: - Vậy ngài

có ý kiến gì với những kiến trúc này?



Cô hỏi câu này rất có kỹ xảo.


Đại sư Hồng Long tiếp tục lên mặt:



- Ai nha, Trương đại sư, hay là thế này, cậu xem chiếc vòng này cũng được tôi

khai quang rồi, hai ta là người cùng nghề, tôi tặng cho cậu?



Rồi hắn nhìn vòng tay Trương Tiểu Kiếm, lắc đầu quyết đoán, nói:



- Hóa ra Trương đại sư ngài đã có vòng tay rồi, thế thì tôi cũng không tiện

mà tặng. A đúng rồi, có, tôi có cái túi thơm ở đây nè. Trương đại sư ngài xem,

có cảm thấy hứng thú không?



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Xem ra tâm tình của thằng này không tệ…



Đến ngày thứ ba, lại là một ngày bình tĩnh, đại sư Hồng Long tiếp tục vênh mặt

trước Trương Tiểu Kiếm:



- Ai nha, Trương đại sư, đã ba ngày rồi, gió êm sóng lặng. Ninh tổng đã chuẩn

bị khởi công rồi. Trương đại sư, ngài cảm thấy thế nào?



- Thế thì tốt. – Trương Tiểu Kiếm nhún vai: - Hết thảy thuận lợi chẳng lẽ còn

không tốt sao?



- Tốt thì tốt. – Đại sư Hồng Long lại thảnh thơi uống một ngụm nước trà, cười

nói: - Chẳng qua là Đôi Mắt Đầu Lâu mà cậu nói cái gì…



Không thì sao lại có câu đánh mặt tựa như cơn lốc nói tới là tới nhỉ, hắn vừa

mới nói tới đây, di động của Ninh Thải Vi đã reo lên.



Nghe điện thoại ---



- Alo, ba, vâng con đang ở khách sạn nè, không ra ngoài… Cái gì?! Đổng sự Lưu

bị xe quẹt trúng?! Có nặng không? Vâng, được, con tới đó ngay. Dạ! Đều có,

cùng đi!



Đại sư Hồng Long: “…”



Trương Tiểu Kiếm: “…”



- Ai nha đại sư Hồng Long. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha hỏi hắn: - Cơn gió

này không yên ổn lắm nhỉ…



Đại sư Hồng Long: “…”