Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 259 : Cách nói này mới mẻ!

Ngày đăng: 13:22 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



Bạch Hổ giết người, Chu Tước ngẩng đầu!



Mọi người nghe ngơ ngác, hoàn toàn là hỏi một cách vô thức:



- Thế có nghĩa là gì?



- Đầu tiên. – Trương Tiểu Kiếm lại uống một ngụm nước rồi nói: - Hướng Chu

Tước là ngũ hành thuộc hỏa, trên thân thể con người đối ứng với trái tim, mắt,

ruột non, đầu, máu. Trong vận số thì đại biểu cho tiền tài quyền chức. Sai

phong thủy Chu Tước ngẩng đầu thì sẽ xuất hiện bệnh trạng tương ứng trên thân

thể. Thế thì vấn đề đến đây… Rốt cục thì, Tần Thủy Hoàng, chết như thế nào?



Tần Thủy Hoàng rốt cục là chết như thế nào? Không thể không nói, mệnh đề này

xác thực là rất thú vị.



Đa số nhà sử học đều nói Tần Thủy Hoàng mê luyện đan mong trường sinh. Mà vào

thời điểm đó thì trong đan dược có thủy ngân…



Cho nên Triệu Tứ nói rất đương nhiên:



- Thầy, Tần Thủy Hoàng là do uống vào quá nhiều thủy ngân nên chết?



Tiêu Thần Tâm quyết đoán liếc xéo hắn:



- Mày ngu hả con? Mày tưởng Tần Thủy Hoàng ngu lắm hay sao vậy? Thời đó ngay

cả đứa ngốc cũng biết thủy ngân có kịch độc, chỉ dùng để phòng ngừa trộm mộ,

hắn sẽ chủ động uống thứ đó sao?



Mấy người khác gật đầu:



- Có lí đấy…



Đúng là rất có lí… Một thứ như thủy ngân, nếu muốn dùng nó để luyện đan thì

tuyệt đối không đơn giản như suy nghĩ đâu. Hơn nữa Tần Thủy Hoàng cũng tuyệt

đối không ngu đến mức bất chấp tất cả mà uống nó…



- Thầy tới nói đi. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Đầu tiên, thuyết tử vong do

luyện đan là không thể tin. Nguyên nhân thì Tâm Tâm đã nói rồi, Tần Thủy Hoàng

có thể thống nhất sáu nước, nhất định không thể nào là kẻ ngốc được, hắn đương

nhiên sẽ biết rõ trong luyện đan đều có những gì. Nếu hắn phát hiện trong đan

dược có thủy ngân, bằng tính cách của hắn thì tuyệt đối sẽ tru di cả cửu tộc…

Thế thì rốt cục hắn chết như thế nào?



Triệu Tứ lại nói:
lắm: - Em nói đi đâu thì đi đó thôi, dù sao cũng là em khao mà.



- Vâng. – Áo Ba Lư lập tức gật đầu, cười nói: - Đi thôi. Hôm nay chúng ta đi

Túy Hương các nhé thầy?



Áo Ba Lư nhắc tới Túy Hương các là một nhà hàng Michelin ba sao trong thành

phố Thiên Kinh, đủ để đứng hàng đầu trong ngành ẩm thực thành phố, cũng là một

trong số ít những nhà hàng tầm trung được bình chọn là Michelin ba sao, đẳng

cấp rất cao, giá cả cũng có thể nói là khủng bố.



Ăn một bữa cơm cũng phải tốn mấy ngàn tệ.



Hơn nữa, có tiền cũng chưa chắc đã ăn được, phải đặt trước một tuần thậm chí

là một tháng mới được.



- Đương nhiên được. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Dù sao cũng là nhà hàng

Michelin ba sao cỡ trung mà, đẳng cấp rất cao. Nhưng thầy nghe nói muốn ăn cơm

ở đó đều phải đặt trước, mình tùy tiện đi như thế…



- Thầy cứ yên tâm. – Áo Ba Lư thầm khoe của một phát: - Nhà hàng đó là sản

nghiệp của nhà em á…



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Bà mẹ nó sau này anh mày sẽ không khách khí với lũ học sinh này nữa!



Nhà hàng Túy Hương các nằm ở tầng tám cao ốc Thiên Hi Tài Phú trong thành phố.



Mấy người gửi xe trong bãi, sau đó đi thang máy lên nhà hàng Túy Hương các.

Trương Tiểu Kiếm đảo mắt nhìn, lập tức hít một ngụm khí lạnh.



Túy Hương các quả nhiên là đủ sang choảnh!



Trang trí nội thất hoàn toàn là kiểu Trung, khắp nơi đều thể hiện hương vị cổ

điển của Thiên triều. Sàn gỗ cổ kích, ghế chạm trổ hoa văn, bồn hoa tao nhã

đặt trên bàn, bầu rượu sứ Thanh Hoa đặt trên tủ gỗ, thậm chí ngay cả nệm lót

ghế cũng là gấm Tô Châu… Các chi tiết đều khiến người ta mê muội.



Xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất khổng lồ, có thể nhìn thấy ngựa xe như nước

bên ngoài. Dùng bữa trong này, vừa nếm món ngon, vừa thưởng thức cảnh đẹp, quả

thực là một loại hưởng thụ đến cực hạn.



Bọn gấu con này, quả nhiên là đẳng cấp khác hẳn…



Thật ra thì Trương Tiểu Kiếm cũng xem như là trải đời nhiều rồi, một nhà hàng

Michelin ba sao còn chưa đến mức khiến hắn quá mức bất ngờ.



Điều khiến hắn bất ngờ nhất là lại có thể gặp phải hai người nằm ngoài dự tính

ở đây!