Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 260 : Lưu Cường Đông “Không biết vợ mình đẹp”

Ngày đăng: 13:22 30/04/20


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực



Người dịch: AliceGame



Biên: AliceGame



- Hai người kia là… - Trương Tiểu Kiếm quan sát hai người kia từ trên xuống

dưới một cách tỉ mỉ, rồi kinh ngạc nói: - Cường Đông! Là anh hả Cường Đông?!



Khiến hắn giật mình đến thế không phải ai khác, chính là chủ tịch trung tâm

thương mại Kinh Đông Lưu Cường Đông cùng với vợ của hắn, cô bé trà sữa!



Dù sao cũng là Lưu Cường Đông “Không biết vợ mình đẹp” mà! Trương Tiểu Kiếm

biết người này nhé! (*)



(*) Xuất xứ từ một câu nói của Lưu Cường Đông: “Tôi mắc chứng mù mặt người,

tôi không biết mặt mũi vợ tôi như thế nào.” Còn vợ Lưu Cường Đông là hotgirl

cô bé trà sữa Chương Triết Thiên từng rất nổi tiếng ở VN mình. Các bạn có hứng

thú có thể search Google xem.



Chứng mù mặt người là một trong những biểu hiện của hội chứng rối loạn nhận

thức khiến người bệnh không thể phân biệt được những hình dạng trên khuôn mặt

người khác, nhìn ai cũng thấy giống nhau hoặc là vừa nhìn xong đã quên ngay.



- Là chú Lưu đó à? – Tiêu Thần Tâm cười hì hì: - Còn có chị trà sữa!



Trương Tiểu Kiếm:



- Em quen à?



Tiêu Thần Tâm gật đầu:



- Dạ đúng, trước kia từng gặp rồi.



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Bà mẹ nó chứ quả nhiên là phong cách khác biệt. Mấy người trong bảng phú hào

thì mình cơ bản thuộc loại mình biết người ta chứ người ta méo biết mình. Còn

Tiêu Thần Tâm thì khác hẳn, con bé ai cũng quen…



- Chú Lưu, chị trà sữa. – Tiêu Thần Tâm vẫy tay chào luôn: - Đã lâu không gặp

nha!



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Mày xác định không gọi nhầm thế hệ sao?



- Là Tâm Tâm à. – Lưu Cường Đông nhìn thấy Tiêu Thần Tâm lập tức cười: - Đã

lâu không gặp. Tới ăn cơm hả?



- Dạ vâng. – Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm: - Đến ăn chút cơm với thầy nhà cháu.

Các chú cũng tới ăn cơm sao?



- Ừ. – Lưu Cường Đông gật đầu, rồi nhìn về phía Trương Tiểu Kiếm…




- Điểm này thì em nói đúng rồi đấy. – Trương Tiểu Kiếm bắt đầu chém gió một

cách nghiêm trang: - Trước kia thầy vô tình từng nhặt được một quyển “Bát

Hoang Lục Hợp Chi Tầm Long Điểm Huyệt Âm Dương Trạch Phong Thủy Bí Điển”,

chính là do đại năng Viên Thiên Cương thời Thượng Cổ tự tay viết mà lưu truyền

tới nay. Quyển sách đó lợi hại lắm, như mộ Tần Thủy Hoàng các kiểu ở trong đó

chỉ là trò trẻ con thôi, chỉ xem như trình độ nhập môn sơ sơ.



Áo Ba Lư: “…”



Triệu Tứ: “…”



Đường Hinh Nhật: “…”



Sao thằng cha này lại thích chém gió thế nhỉ?



Nhưng chém thì chém, Trương Tiểu Kiếm lại đúng là có bản lãnh thật, mà mộ Tần

Thủy Hoàng lại đúng là có chút giống giống như thế. Nhưng cũng không thể vì

thế mà nói “Bát Hoang Lục Hợp Chi Tầm Long Điểm Huyệt Âm Dương Trạch Phong

Thủy Bí Điển” các kiểu là có thật nha! Viên Thiên Cương nhé! Viên Thiên Cương

viết Thôi Bối Đồ đó! Hắn tự tay viết phong thủy bí điển rồi lưu truyền tới

nay?



Đùa à?



Sau đó Trương Tiểu Kiếm lại bổ sung:



- Đúng rồi, thầy còn một bản lãnh khác, chính là hô mưa gọi gió. Nhưng không

phải trong cuốn sách đó, mà là cuốn sách khác tên là “Tinh Tú Đồ Đằng Hô Phong

Hoán Vũ Thuật”, rảnh rỗi thì triệu hồi cái gió lốc mưa nhân tạo các kiểu khá

là dễ dàng. Năm đó Gia Cát Khổng Minh mượn gió đông cũng là nhờ nó đấy!



“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Lưu Cường Đông!”



Trương Tiểu Kiếm: “…”



Chuyện gì thế? Điểm số khiếp sợ của Lưu Cường Đông là cái quần què gì?



- Xí! Chém gớm thế. – Áo Ba Lư lập tức trề môi: - Thế thầy, trừ mộ Tần Thủy

Hoàng, còn có chuyện gì về phong thủy có thể kể cho tụi em nghe được không?



- Đúng đúng đúng! – Triệu Tứ cũng gật đầu lia lịa: - Ví như là lựa chọn vị

trí của những nơi quan trọng ở cổ đại ấy… Ah! Thầy! Thầy nói xem, tại sao thủ

đô lại là thành phố Thiên Kinh chúng ta?



Hắn vừa hỏi câu này, lập tức khơi dậy lòng tò mò của mấy người quanh đó!



Dù sao thì Tần Thủy Hoàng cũng đã cách xa mấy ngàn năm rồi, niên đại quá xa,

cảm thụ không sâu sắc.



Nhưng tại sao thủ đô lại là Thiên Kinh, câu hỏi này rất là thú vị.



Nhất là từ góc độ phong thủy mà nói…