Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 340 :

Ngày đăng: 13:23 30/04/20


“Chém đi chém đi phóng túng niềm kiêu ngạo của ta ~”



Đến nay địa cầu đã đi vào thời đại phục hồi linh khí. Tuy rằng tuổi thọ không còn nhiều, nhưng tâm trạng của Trương Tiểu Kiếm vẫn rất tốt.



Chẳng qua là tuổi thọ thôi mà, hoàn thành nhiệm vụ là được, đơn giản. 



Sau đó hắn mới đi mấy bước đã bị tiếng loa ven đường thu hút sự chú ý:



“Nhìn này hãy nhìn này, đi ngang qua đừng bỏ lỡ, người thức tỉnh làm bánh rán cho bạn đấy!”



Trương Tiểu Kiếm: “...” 



Chời má chuyện quái quỷ gì vậy?!



Quay đầu nhìn lại, lập tức thấy chú Vương đang đứng trước quầy cầm loa kêu:



- Cháu trai của tôi, người thức tỉnh chính gốc, chơi nguyên tố lửa xuất thần nhập hóa! Bán rán được chân truyền chín phần từ tôi. Chỉ cần mười tệ, chỉ cần mười tệ bạn lập tức có thể được người thức tỉnh phục vụ cho bạn, làm một cái bánh rán cực kỳ tiêu chuẩn! 



Trương Tiểu Kiếm: “!!!”



Tiên sư nó chứ thật đúng là thân thiện đấy!



Trước quán bánh rán của chú Vương đã tụ tập hơn mười người vây quanh quầy hàng nhìn người trẻ tuổi đang rán bánh ở đó. 



Trương Tiểu Kiếm tò mò nhé, huýt sáo đi qua xem náo nhiệt.



- Ây dà, đây không phải là Tiểu Kiếm đó sao? Tới tới tới.



Chú Vương kéo Trương Tiểu Kiếm qua nói: 



- Cháu trai của chú, người thức tỉnh! Hệ lửa! Nhìn xem tay nghề này, chính gốc chưa? Có muốn tới một cái thử xem không?



- Được thôi.



Bây giờ Trương Tiểu Kiếm không thiếu tiền, trực tiếp lấy wechat ra quét code: 



- Cho cháu một cái, lại thêm ly sữa đậu nành.



- Được rồi.



Chú Vương hét lớn một tiếng tràn đầy trung khí: 



- Bánh rán một cái!



Sau đó Trương Tiểu Kiếm bắt đầu thích thú quan sát.



Thời gian này người thức tỉnh vẫn là khái niệm mới mẻ, nhưng uy lực còn chưa lớn lắm. Cháu trai của chú Vương thuộc loại người thức tỉnh hệ lửa. Nhìn hắn nhuần nhuyễn trải bột lên lòng chảo, sau đó duỗi tay ra, một ngọn lửa lập tức phun về phía bánh rán. 



Độ ấm của ngọn lửa kia có vẻ không thấp, chỉ trong chớp mắt một mặt bánh đã được nướng chín, khiến người chung quanh đều hoan hô lên:



- Ồ, không hổ là người thức tỉnh, hiệu suất làm việc thật đúng là nhanh đấy!



- Ừ, mùi vị thật thơm, tiền tiêu thật là đáng giá! 



- Lại thêm một phần cho tôi, tôi mang về nhà!




Chủ nhà nhanh chóng giáng xuống từ trên trời --- Quả nhiên chính là anh giai giao hàng lúc trước!



Sau đó Trương Tiểu Kiếm mới nhìn một phát đã ngây ngẩn cả người: 



- Anh... Sao trên người anh toàn canh canh nước nước thế?



- Đừng nói nữa.



Anh giai giao hàng đầy mặt buồn bực: 



- Thời nay làm người thức tỉnh cũng sống không tốt. Tiên sư nó chứ bầu trời lớn như vậy, thế mà lại tông trúng một thằng Ele.me, nhìn tôi ướt hết cả người này...



Trương Tiểu Kiếm: “...”



Haizzz, áp lực cạnh tranh lớn nhỉ, xem ra không chỉ Meituan chiếm thị trường trước mà Ele.me cũng không cam lòng lạc hậu đấy. 



Tới lúc đó nói không chừng phải đánh một trận trên trời ấy chứ...



- Ây dà, mình không bàn về đề tài đau buồn này nữa.



Trương Tiểu Kiếm nói: 



- Tôi định thuê cửa hàng của anh. Một tháng bao tiền đấy?



- Hai mươi ngàn.



Anh giai vào trong toilet thay đồ, giọng nói truyền ra: 



- Không mặc cả. Tuy cửa hàng của tôi không lớn nhưng cũng ăn khách lắm.



Hai mươi ngàn thì hai mươi ngàn. Giờ anh không thiếu tiền. Trương Tiểu Kiếm lập tức gật đầu:



- OK, thế thì thuê một năm cái đã. 



- Xong.



Anh giai cũng là người dứt khoát, trực tiếp lấy hợp đồng ra:



- Ký tên giao tiền là được. 



Hợp đồng nhanh chóng ký xong. Anh giai tò mò hỏi:



- Nói chứ chú em thuê cửa hàng định làm gì thế?



- Tôi hả? 



Trương Tiểu Kiếm sờ cằm:



- Định bói toán đó. Ừm, cũng không thể gọi là bói toán, là huyền thuật. Huyền thuật anh hiểu không?



Anh giai giao hàng rõ ràng là sửng sốt một chút, một lúc sau mới ộc ra một câu: 



- Thì ra cậu thức tỉnh năng lực là gạt người hả?