Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 62 : Ông trời bất công qué!
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Kiếm ca! Chuyện gì vậy?! – Giang Nghi Niên nhìn Trương Tiểu Kiếm, đầy mặt
kinh ngạc: - Sao cậu biết cô ấy bị trẹo chân?
- Đúng rồi đúng rồi. – Kim Khải Toàn đứng bên cạnh gật đầu thật mạnh: - Sao
cậu biết được thế?
- Tôi á? – Trương Tiểu Kiếm kỳ quái nói: - Hôm qua lúc cô ấy bị trẹo chân tôi
đang ở bên cạnh, nhìn thấy tận mắt, cho nên đương nhiên là biết rồi.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Sở Phi.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Giang Nghi Niên.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Kim Khải Toàn.”
Im lặng, cả khu nghỉ ngơi nháy mắt trở nên im lặng!
Ba người Sở Phi, Giang Nghi Niên, Kim Khải Toàn đều đầy mặt sát khí, liếc xéo
nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Kiếm, trong ánh mắt tràn ngập vô số cảm xúc
tiêu cực, trong đó có 80% là hâm mộ ghen tỵ hận.
- Các cậu nhìn tôi thế làm gì? – Trương Tiểu Kiếm lại nói thêm: - Hôm qua lúc
tôi đang đi trên đường vừa vặn nhìn thấy, sau đó cô ấy lập tức bị trẹo chân,
sau đó tôi đưa cô ấy đi bệnh viện, sau đó lại đưa cô ấy về nhà. Yên tâm yên
tâm, không có ảnh hưởng đến xương cốt, nếu không thì thật sự là bi kịch rồi,
nhìn xem các cậu sợ kìa…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +7 đến từ Sở Phi.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Giang Nghi Niên.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Kim Khải Toàn.”
Lại là một trận im lặng không hiểu ra sao.
Bỗng nhiên, Giang Nghi Niên hét to một tiếng, sau đó ba người bổ nhào lên
người Trương Tiểu Kiếm, nháy mắt đã xếp thành một chồng bao cát hình người!
- Sao mày lại có thể gặp được em ấy?! – Giang Nghi Niên hét to: - Thành phố
Thiên Kinh lớn như dzậy, tại sao mày lại may mắn gặp được em ấy như thế?!
- Khai thật đi! – Kim Khải Toàn cũng nói to: - Các cậu có mờ ám gì không hả?
- Thằng khốn khiếp nhà ngươi! Sao mày lại có thể xuống tay nhanh như vậy chứ!
– Sở Phi lại càng sốt ruột hơn, hôm qua hắn đã lo lắng Tô Mai và Trương Tiểu
Kiếm sẽ có chuyện gì xảy ra, lúc về nhà quả thực chính là ảo tưởng một trận,
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn!”
- Tiểu Kiếm, quan hệ giữa cậu và Tô Mai phát triển rất nhanh nhỉ. – Sở Phi
đầy mặt hâm mộ ghen tỵ hận, vị chua trong câu nói quả thực là thằng ngốc cũng
có thể ngửi được: - Mới gặp mặt có một ngày đã quan hệ thân thiết thế rồi à?
Thằng này là ghen tỵ rồi…
Trương Tiểu Kiếm bất đắc dĩ nhún vai ---- Mẹ kiếp anh mày thuần túy bị oan
uổng thôi, mày cho rằng anh nguyện ý sao? Hôm qua tiền chụp X quang đều là anh
bỏ ra nhé!
Hơn hai trăm tệ đấy!
Nhưng không có cách nào khác, ai bảo bóng lưng của cô nàng đẹp như thế làm gì?
Không chỉ bóng lưng đẹp, mặt trước cũng rất xinh đẹp. Mẫu cô gái thế này vốn
rất dễ khiến người khác nảy sinh ham muốn chinh phục, khi đó anh cũng là không
cẩn thận…
- Tạm được thôi. – Trương Tiểu Kiếm cười hì hì đáp lời: - Không phải là vừa
vặn thôi sao? Tôi cũng rất bất ngờ ấy.
Sau đó hắn bắt đầu gửi tin nhắn cho Tô Mai ---
Thần Chém Gió: “Có đó không?”
Tô Mai: “Đây nè. Là Tiểu Kiếm à? Anh đổi tên sao?”
Thần Chém Gió: “Ừ, sửa lại chút, tên này cũng được mà, tương đối phù hợp với
phong cách của anh…”
Tô Mai: “Ha ha, đúng rồi ý. Sao vậy, có việc gì à?”
Thần Chém Gió: “Là thế này, mấy người Sở Phi biết em bị trẹo chân, muốn đi
thăm em. Anh tính dù sao đều là đồng nghiệp, người ta có lòng tốt thì cũng
không có cách nào cự tuyệt được, cho nên dự định hỏi chút xem em có rảnh hay
không ấy mà.”
Tô Mai: “Cũng được thôi. Các anh định đến đây khi nào?”
Cô ấy đồng ý rồi à?
Trương Tiểu Kiếm lập tức nhìn về phía ba người Sở Phi, Giang Nghi Niên cùng
Kim Khải Toàn:
- Tô Mai nói có thể. Trưa nay chúng ta cùng nhau đi?
Sở Phi càng ghen tỵ: “Sáng nay mình hỏi cô ấy sao không đến công ty thì cô ấy
không đáp lại mình. Vậy mà lại trò chuyện vui vẻ với thằng Trương Tiểu Kiếm
như vậy. Ông trời bất công qué!"