Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 279 : Tử hà phản đạn khí

Ngày đăng: 16:50 19/04/20


Ầm! 



Một tiếng nổ vang to lớn vang lên, Triệu Vô Cực cùng Cụ Tiến đều bị đánh lui lại.



Triệu Vô Cực ở trên mặt đất liên tục đạp ra từng dấu chân sâu hoắm, mỗi bước của hắn dùng lực đều vô cùng mạnh mẽ khiến cho cả mặt đất hơi rung động, phải lùi bốn bước Triệu Vô Cực mới đứng vững thân hình, khuôn mặt có chút tái nhợt, khóe miệng rỉ máu. 



Bên kia Cụ Tiến thì ở trên không trung xoay người một vòn đáp xuống đất, nhưng sau đó hắn cũng là lui lại ba bước mới có thể đứng vững thân hình sắc mặt cực kì khó xem.



Hắn khóe miệng cũng không rỉ máu như Triệu Vô Cực, nhưng trong ngực một ngụm nghịch khí thì đang điên cuồng ở trong ngực hắn trái xông phải đụng khiến hắn cũng muốn phun ra một ngụm máu tươi nhưng bị hắn dùng sức đè ép xuống.



Thở nhẹ ra một hơi, Cụ Tiến khó chịu nói:



“ khá khen cho ngươi, vừa đột phá nhất lưu thì liền có được thực lực mạnh mẽ như vậy, nhưng vừa rồi chỉ là mở màn mà thôi, trò hay còn ở phía sau!”



Triệu Vô Cực sắc mặt nghiêm túc lạnh nhạt nói:



“ có bản lĩnh vậy cứ xông tới, chớ nói nhảm nhiều như vậy. Chúng ta hôm nay nhất định phải có một người bại!”



Cụ Tiến hừ lạnh một tiếng, hắn lần nữa lại đẩy cao khí thế lên hai chân đứng mã bộ, trong miệng nhẹ nhàng thì thào:



“ Mãnh hổ xao sơn quyền - hổ khiếu sơn lâm!”



Rống!



Một tiếng kinh thiên động địa rống to từ trong miệng hắn lập tức phát ra, một chiêu hổ khiếu sơn lâm này là sử dụng âm công tấn công đối phương, tiếng rống của Cụ Tiến cũng xem như là to lớn mạnh mẽ, đổi lại cái khác người tinh thần yếu nhược sẽ lập tức bị tiếng hống này làm cho tinh thần điên đảo trước mắt nổ ra đom đóm nhưng đối với Triệu Vô Cực sư hống công mà nói vẫn còn kém một chút.



Hắn sắc mặt có chút khó chịu, tức giận mắng to:



“ không phải chỉ có ngươi mới biết âm công!”



Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, lập tức phát động của mình tiểu thần thông Sư hống công.
Chiêu thức này dùng để đối phó với mấy chiêu thức cường công vô cùng hiệu quả, nhưng yếu điểm của no cũng rất rõ ràng.



Nhất lưu vốn vượt trội hơn hắn nhị lưu ở chỗ có cương khí hộ thân không hề dễ dàng bị đao kiếm xuyên thủng đả thương tới bản thân, nhưng Triệu Vô Cực từ bỏ cương khí hộ thể lúc này nếu có người thừa cơ từ phía sau hắn tấn công, Triệu Vô Cực khả năng lớn sẽ bị thương.



Nhưng hắn đối thủ bây giờ chỉ có một mình Cụ Tiến, Triệu Vô Cực hoàn toàn khôn có cái này lo lắng.



Bởi vậy hắn sử dụng ra Tử hà phản đạn khí, vừa là muốn đánh tan Cụ Tiến khí thế cùng cùng niềm tin, vừa là muốn thử nghiệm một chút sức mạnh của chiêu thức này.



Hổ đầu trong hốc mắt cương khí chi hỏa bùng cháy dữ dội, nó như cảm nhận được khiêu khích gầm lên một tiếng, Cụ Tiến dưới chân càng nhanh hơn trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Triệu Vô Cực đánh ra một quyền mang theo sức mạnh to lớn này.



Ầm!



Hổ đầu trức tiếp va chạm vào màn chắn, nhưng nó như là bị húc vào một cái bức tường, lập tức bị phản chấn trở lại.



Phản chấn trở lại cũng không phải chỉ có hổ đầu mà còn là Cụ Tiến trực tiếp điều khiển nội công cùng cương khí ngưng tụ ra hổ đầu.



Vừa rồi một cú phản chấn, hắn cảm giác được bản thân như vừa dùng cơ thể máu thịt đấm vào một tòa đại sơn, phản chấn đau đến hắn cánh tay tê dại.



Nhưng một chiêu đã đánh ra cũng không thể ngừng, cố nén đâu đớn Cụ Tiến tiếp tục mạnh mẽ vung lên quyền của bản thân hướng Triệu Vô Cực đập tới.



Chỉ thấy hổ đầu điên cuồng cắn xé màn sáng màu tím nhưng ở bên trên vẫn không hề lay chuyển một chút nào, ngược lại nó răng nanh liên tục kéo ra từng đường hỏa hoa cho thấy Tử hà phản đạn khí của Triệu Vô Cực có bao nhiêu chắc chắn.



Điên cuồng đập hơn mười quyền, hổ đầu cũng điên cuồng cắn xé một lúc, nhưng tất cả đều vô dụng, Triệu Vô Cực như là một cái đại ô quy, sức phòng thủ của hắn mạnh mẽ đến khiến cho Cụ Tiến tuyệt vọng không thể nào công phá.



Mãnh hổ cắn ô quy, cũng chỉ như vậy mà thôi!



Cụ Tiến cánh tay lúc này đã gần như tê dại chết lặng vì đau đớn, hắn có chút run giọng nói:



“ cái này không thể nào! tại sao ngươi lại có thể có cương khí cứng rắn như vậy!”