Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 369 : Kiếm ma chi hồn trạng thái
Ngày đăng: 16:51 19/04/20
Triệu Vô Cực cách Kiếm ma chỉ ba thốn khoảng cách, nhưng lúc này Kiếm ma như là một cái bao cạo lựu đạn bộc phát khiến hắn cho dù là một thốn cũng khó tiến cứ đừng nói ba thốn.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không phải đã sơn cùng thủy tận. Lúc trước hắn cùng Âm hậu giao chiến còn một chiêu này nhưng chưa kịp sử dụng ra thì đã bị bại, bây giờ cùng Kiếm ma giao thủ Kiếm ma cũng không hề có ý nương tay với hắn như là Âm hậu, bởi vậy Triệu Vô Cực cũng không dám giữ lại một chút nào sức chiến đấu của hắn toàn bộ triển khai ra.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực thân hình bỗng nhiên mờ nhạt đi một cái, hắn thân ảnh cứ như là ti vi bị nhiễu sóng, trong giây lát mờ ảo đi, tuy hắn vẫn còn tồn tại ở đấy nhưng lại trở nên hư ảo mờ mịt khó có thể chạm đến.
Triệu Vô Cực một chưởng vốn bị Kiếm ma nổ tung lực lượng sóng xung kích cuốn ngược về phía sau, hắn thân hình lúc này lại giường như là một ngược sóng mà lên thuyền, tránh chỗ nặng tìm chỗ nhẹ, tránh mạnh đánh yếu, tránh thực đánh hư, lúc thân hình hắn xuất hiện thình lình lại đã tiến lên thêm ba thốn, một chưởng cũng theo đó mạnh mẽ vỗ lên người Kiếm ma.
Ầm! Răng rắc!
Sóng khí nổ tung ra, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đều như diều dứt dây phun máu tươi bay ngược mà ra.
Kiếm ma cũng không khá hơn cái gì, hắn bị Triệu Vô Cực một chưởng vỗ trúng ngực, xương sườn cũng theo đó đứt gãy mấy cây, thương thế vô cùng nghiêm trọng.
Ba người cứ như vậy hướng về sau bay ngược mà ra, Triệu Vô Cực tuy bị thương nặng nhưng hắn ý thức vẫn còn một tia thanh minh, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để cho Tiểu Hoàng đánh lén, hắn cố gắng gọi to:
“ t...i..”!
Cho dù đã cố gắng hết sức, nhưng Triệu Vô Cực muốn gọi ra khỏi cổ một tiếng Tiểu Hoàng lại không thể hoàn thành, ngược lại hắn vì thế phun máu càng mãnh liệt hơn, không chút lực phản kháng hướng về mặt đất nặng nề đập xuống một cái, kéo ra một đường thật sâu vết rãnh.
Triệu Vô Cực bình thường đều luyện thể nhục thân cường đại còn dễ nói, Tiếu Mị Mị lại không được như vậy.
Nàng không hề chú tâm cường hóa thể phách qua, thể trạng bây giờ của nàng đều là từ nội lực thường xuyên ôn dưỡng mà trở nên so với phàm nhân càng cường kiện một chút mà thôi, so với Triệu Vô Cực phải nói còn kém một vạn tám ngàn dặm.
Bị đập xuống mặt đất lúc đó, ánh mắt hướng bên trên trợn tròn, thiếu chút nữa liền ngất đi.
May mắn nàng vẫn còn đủ tỉnh táo để hiểu rõ, nếu lúc này nàng ngất đi, Triệu Vô Cực cũng không thể chiến thắng Kiếm ma, đến lúc đó cả hai người chỉ sợ lập tức liền phải chết.
Mỗi cục đá lúc này đều được bao trùm lên hắc khí, lúc nãy Triệu Vô Cực cũng là như thế tấn công Kiếm ma, lúc này Kiếm ma liền cho hắn trả lễ.
Triệu Vô Cực điên cuồng vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công, vội vàng sáng lên cương khí sau đó lập tức phòng thủ:
“ Vô Cực bảo điển - huyền vũ biến!”
trước người hắn cương khí bị dồn lại thành một cái nửa vòng tròn lá chắn nhanh chóng ngưng tụ ra, đây chính là Triệu Vô Cực mạnh mẽ nhất phòng ngự chiêu thức.
Hắn đối mặt với Kiếm ma chi hồn trang thái Kiếm ma, bất kể là chiêu thức nào của đối phương cũng không dám xem thường.
Nhưng Triệu Vô Cực đang trọng thương, hắn lại vận công quá gấp, trong lúc nhất thời khí huyết chảy ngược, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch tới cực hạn.
Nhưng đó cũng không phải là điều tệ nhất, tệ nhất chính là bởi vì hắn vừa phun ra một ngụm máu tươi này, hắn huyền vũ biến khổ công ngưng tụ ra chống đỡ Kiếm ma tấn công lắc lư một cái liền phá nát.
Lúc này Triệu Vô Cực liền bại lộ ở ngay giữa tấn công của đối phương không hề có chút nào sức phòng ngự.
Triệu Vô Cực ánh mắt trợn to đến cực hạn, nhìn chằm chằm vào những cái kia đang hướng mình bay đến hòn đá, hắn rống to một tiếng, hai tay bảo vệ trước người, đầu cúi thấp xuống như một cái thủ thế phòng thủ võ sĩ.
Hắn đã không cách nào né tránh vậy thì liền đứng yên tại chỗ chịu trận được rồi, hắn cũng không tin bản thân hắn khổ tu luyện thể bao lâu nay không gánh nổi một đợt công kích bằng dĩ khí ngự vật của đối phương.
Hắn nhắm mắt lại, cắn chặt răng, chuẩn bị tiếp nhận trên cơ thể đau đớn khó chịu.
Nhưng Triệu Vô Cực chờ đợi một lúc lâu cũng không hề cảm nhận được cái gì đau đớn, ngược lại hắn bên tai đang không ngừng có đất đá rơi xuống đất âm thanh.
Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn về phía bên kia, vốn tưởng rằng ở trong trạng thái kiếm ma chi hồn Kiếm ma có thể ngay lập tức tấn công hướng về hắn cùng Tiếu Mị Mị đánh giết, lúc này đối phương lại đang đứng ở đó vẻ mặt đau đớn vặn vẹo đến cùng cực, cả người hắn đang run lên bần bật, chân cũng không ngừng run lên, có vẻ suy yếu đến vô cùng.