Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 68 : Thế giới ác ý

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


Sát cơ trong mắt Hoàng Tông ngưng tụ,hắn điên cuồng cười to, cười Triệu Vô Cực ngu ngốc chết đến nơi còn không biết.



Triệu Vô Cực tuy trong lòng nguy cơ cảnh báo kéo vang nhưng hắn vẫn không rõ nguy cơ từ chỗ nào mà tới.



“Bốp!”



Một cảm giác đau đớn choáng vàng từ phía sau đầu truyền tới, Triệu Vô Cực lập tức ngã lăn ra đất không hề động đậy.



Hoàng Tông có chút bực mình nhìn cây đao của hắn. Đáng lẽ ra chiêu này “huyết ảnh phong luân” của hắn vốn dĩ nên đao chém đứt đầu đối phương sau đó quay trở lại trong tay hắn, hết sức tiêu sái phong cách một chiêu, vậy mà chém tới đầu của Triệu Vô Cực lập tức văng ra một bên.



Hoàng Tông đứng bày ra tư thế có chút ngổn ngang trong gió, hắn có chút không ý tứ thu thu tay lại. 



Mất công tạo hình cả buổi, cuối cùng đao lại không bay quay trở về trong tay, mất mặt a. xem ra chiêu này vẫn là chưa luyện đến thông thạo.



Triệu Vô Cực lúc này nằm im trên đất phía sau đầu hắn máu me be bét một mảnh. Giống như là bị cùn khí đập trúng vậy.



Hắn nằm im, một chút động đậy cũng không có như là xác chết.



Hoàng Tông thở ra một hơi, xem như cuối cùng cũng có thể giết được hắn. đáng chết ngu ngốc con trai của hẳn Hoàng Phong suốt ngày cho hắn tìm tai họa, hắn bây giờ trong lòng đã mắng Hoàng Phong mười tám lần, muốn đánh chết hắn tâm đều có.



Đáng tiếc Hoàng Phong là con trai duy nhất của hắn, hắn không nỡ.



Tương lai, hắn phải chạy loạn, lưu lạc thiên nhai, mang theo Hoàng Phong.



Đến lúc đấy cuộc sống không tốt qua, hi vọng Hoàng Phong có thể tỉnh ngộ.



Hắn từ hai bàn tay trắng làm nên, bây giờ cũng phải làm lại từ đầu nhưng chỉ cần lúc bỏ trốn mang theo của cải đủ, hắn vẫn có tự tin xây dựng sự nghiệp mới.



Chỉ cần trốn đến nơi mà trưởng bối Triệu Vô Cực không tìm ra nổi là được rồi.



Hoàng Tông liếc nhìn Triệu Vô Cực, đáng tiếc a một cái thiếu niên siêu cấp thiên tài. Lại chết trong tay hắn.



Thiên tài không trưởng thành trước vẫn là thiên tài mà thôi, bất cứ lúc nào cũng có thể vẫn lạc. sống sót thiên tài mới là chân chính thiên tài, có thể tỏa ra của mình hào quang chói lọi mới là một cái thành công thiên tài.



Đáng tiếc tên này thiếu niên, là một cái đoản mệnh thiên tài.



“bang chủ uy vũ, bang chủ vô địch” tên kia tiểu đầu mục lập tức hô lớn, hắn chọn thời cơ vỗ mông ngựa vô cùng tinh chuẩn, lúc này Hoàng Tông vừa đánh bại Triệu Vô Cực, cổ vũ sĩ khí chính là thứ cần thiết



Một đám đi theo hắn lâu năm người đều rất hiểu ý hắn lập tức hô theo “bang chủ uy vũ, bang chủ vô địch” loại hình để Hoàng Tông trên mặt dễ nhìn hơn một chút



Một số người còn ở thảo luận:



“Ta đã nói bang chủ mạnh mẽ như vậy làm sao có thể thua một cái tiểu quỷ! Lúc nãy chỉ là hắn may mắn mà thôi, làm ta hết hồn một phen”



“đúng vậy bang chủ đã là thành danh lâu năm nhị lưu cao thủ, đâu có thể dễ dàng thua như thế được! một cái tiểu quỷ mà thôi dám tới chúng ta Hắc Kình bang làm loạn chính là đang tìm đường chết mà”



“bang chủ quả nhiên là mạnh nhất trong lòng ta bang chủ mãi mãi là người vô địch”



Không ít người trong bang lập tức nghị luận cùng vỗ mông ngựa, cho dù Hoàng Tông trước bị Triệu Vô Cực khí thế đè lên hay là bị Triệu Vô Cực đánh thương bọn họ đều giống như quên sạch chỉ biết bang chủ bọn họ đã thắng bang chủ bọn họ mới là nhất.



Hoàng Tông đường đường một cái lâu năm bang chủ lại bị một cái thiếu niên đánh tới trọng thương thổ huyết, mặt mũi này đúng là ném về đến nhà bà ngoại, hắn có thể thấy tương lai không xa bản thân bị đối thủ dùng cái này làm cớ chê cười mình.



Nhưng không thể phủ nhận Triệu Vô Cực quá mạnh mẽ, khinh công của hắn quá tuyệt diệu



Lắc đầu một cái, Hoàng Tông đi tới phía cây đao của mình, muốn thu lại đao. Hắn đang nghĩ tối nay như thế nào mới có thể thật tốt bỏ trốn mà không ai biết, lại có thể mang theo nhiều tiền tài nhất có thể.



Bên ngoài cũng có người đang nghị luận: 



“tốt một cái đẹp trai thiếu niên thiên tài a, hôm nay lại chết ở đây quả thật không đáng? Hắc Kình bang làm nhiều chuyện xấu như vậy sao vẫn còn có thể đứng vững? ông trời có mắt hay không a?” một cái thương tiếc Triệu Vô Cực cảm thán



“Suỵt nói nhỏ một chút cẩn thận bị nghe được! bọn hắn hôm nay bị người đánh tới cửa không tốt truy cứu nhưng thời gian dài hồi phục sau rảnh rỗi lại tới tìm ngươi gây sự thì lúc đó quả thật không ai giúp nổi ngươi” một người trung niên tốt bụng nhắc nhở




Đáng tiếc hắn vừa bước ra bước thứ nhất Hoàng Tông liền động, hắn từ dưới đất bò lên.



Trên mặt Hoàng Tông lúc này bắt đầu từ trắng xám chuyển thành trắng rồi lại phơn phớt hồng.



Trên đầu hắn tóc đen nhanh chóng có thể thấy được một nửa đang chuyển sang bạc, giống như là một cái xé chiều lão nhân.



Trên da thịt hắn cũng không còn sáng bóng mà trở nên hủ bại đi rất nhiều.



Tất cả những thứ này đều là cái giá phải trả cho Hoàng Tông trạng thái lúc này.



Hắn đã lật con bài tẩy cuối cùng. Cuồng bạo đan phiên bản giang hồ,



Cuồng bạo đan phiên bản giang hồ chính là thiêu đốt sinh mệnh sự sống của mình đổi lấy thực lực, cũng có thể lập tưc chữa khỏi hoặc áp chế một số thương thế trong cơ thể để người uống thuốc có thể lập tức chiến đấu.



Lúc này Hoàng Tông khí thế đang không ngừng lên cao sắp chạm tới lúc trước cùng hắn giao thủ thời gian.



Đáng tiếc Hoàng Tông bị thương quá nặng cho dù dùng cuồng bạo đan tiêu hao sinh mệnh làm đại giá cũng chỉ có thể để hắn tạm thời có sức chiến đấu, có nội lực cùng áp chế nội phủ thương thế.



Triệu Vô Cực trong lòng chửi thầm, hắn bây giờ sâu sắc cảm nhận được thiên đạo đối với hắn bất công.



Chỉ mới lơ là một chút đối phương đã chuẩn bị lật bàn, lại là nhân lúc nãy ho cùng lăn lộn mà uống thuốc lại có thể che dấu ánh mắt hắn.



Triệu Vô Cực thề,lần sau có thể giết người sẽ lập tức giết,không dây dưa dài dòng cái gì.



Thế giới này sáo lộ,hắn đã sâu sắc lĩnh giáo và nhận đủ quả đắng.



Hoàng Tông lúc này không còn hung ác mà là lạnh lùng nói:



“Tiểu tử,không ngờ ngươi có thể ép ta đến một bước này”



Triệu Vô Cực không muốn cùng hắn nói nhiều liền hỏi lại:



“rồi sao?”



“rồi sao sao? haha đương nhiên là cho ngươi một cái kinh hỉ, chứng kiến con bài cuối cùng của ta”



Triệu Vô Cực trong lòng chửi thầm, quả nhiên là thế.không thể một kích dứt điểm đối phương sẽ còn rất nhiều thủ đoạn chưa sử dụng được lật lên. Khốn kiếp!



Lúc này hắn không chỉ phải đối mặt với cuồng bạo trạng thái Hoàng Tông mà là liều chết trạng thái Hoàng Tông. 



Hoàng Tông không còn gì để mất cùng đối với tương lai chán nản ý, hắn bây giờ bộc phát ra năng lượng chính là mạnh mẽ nhất thời khắc, ra tay sẽ không có kị gì hoàng toàn dám lấy thương đổi thương.



Triệu Vô Cực lúc này tình thế hết sức bất lợi



Hắn lập tức nâng cao tinh thần chuẩn bị chiến đấu.



“tiểu tử, ngươi rất vinh hạnh được trong thấy lá bài tẩy cuối cùng của ta, trên giang hồ cũng không ai biết ta có thứ này, đây chính là bí mật của ta. Nếu sau trận đấu này còn sống, ta sẽ cao chạy xa bay, bởi vì không những thế lực của ngươi sẽ truy sát ta, mà giang hồ cao thủ cũng sẽ vi của ta chiêu thức này mà truy đuổi ta.”



Triệu Vô Cực cảm thấy đối phương đã có tử chiến chi ý, dọa dẫm đều không có tác dụng gì. chiến tranh tâm lí cũng sẽ không ở lúc này đưa ra một cái gì kết quả.



Chiến tranh tâm lí chỉ có thể sử dụng được khi đối phương trong lòng có cố kị mà thôi, bây giờ Hoàng Tông không hề sợ hãi bất cứ thứ gì kể cả tử vong, thì hắn làm sao có thể sử dụng chiến tranh tâm lí làm hao mòn nhuệ khí của hắn được.



Chỉ có một câu nói là thỏa mãn nhất tình huống lúc này:



“Hiệp lộ tương phùng, dũng giả thắng”



Triệu Vô Cực lập tức tranh thủ lấy ra của mình đan dược nhanh tay ném vào miệng ăn xong, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng chiên ngường Hoàng Tông lá bài tẩy, cũng sẵn sàng vì bản thân không ra tay dứt khoát mà mở ra to lớn trả giá.



Trận chiến đã đến hồi kết, sinh hay tử chỉ ở khoảnh khắc này.