Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 69 : Kết thúc!
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
Hoàng Tông lúc này nhờ vào Cuồng bạo đan dược lực chi uy, cả người sức chiến đấu đã khôi phục bảy tám phần, có điều cánh tay trái gãy tay vẫn chưa thể lành lại.
Hắn chỉ có thể sử dụng tay phải mà thôi, đây cũng là Triệu Vô Cực ưu thế một trong.
Một cái võ giả nếu không có đủ hai tay cân bằng tính sẽ lập tức bị giảm đi rất nhiều, một số chiêu thức trước đây có thể dễ dàng sử dụng cũng không thế nào có thể hoàn toàn tung ra được, cực kì bất tiện.
Hoàng Tông nhìn Triệu Vô Cực nói:
“Ngươi không phải thân pháp rất lợi hại sao? Ta sẽ cho ngươi thấy trên đời này còn có thân pháp so với ngươi lợi hại!”
Nói xong, hắn liền động. cả thân hình của Hoàng Tông lập tức di chuyển nhanh chóng,so với Triệu Vô Cực lúc trước sử dụng ra thân pháp còn phải nhanh, nhanh tới Triệu Vô Cực chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, khó mà dùng động thái thị giác bắt được thân ảnh của hắn đang ở đâu.
Triệu Vô Cực hết sức căng thẳng, từ trước tới nay đây là lần đầu tiên hắn thấy có võ lâm cao thủ sử dụng thân pháp so với hắn còn lợi hại.
Trên giang hồ đương nhiên không phải hắn thân pháp đã lợi hại nhất, nhưng ở một cái Thiên Giang thành mà thôi lập tức liền gặp được người ghê gớm như vậy, Triệu Vô Cực cũng muốn đánh giá lại giang hồ độ hiểm ác để tránh sau này mất mạng một cách ngu ngốc.
“Ngũ quỷ dạ hành!”
Bên tai Triệu Vô Cực truyền tới Hoàng Tông âm thanh, thân mình hắn bây giờ đang ở lao nhanh chỉ còn lại bóng mờ. Triệu Vô Cực có thể nhìn thấy rõ ràng hắn đang nhặt lại của mình đại đao nhưng cũng vô lực ngăn cản chỉ có thể lấy tĩnh chế động.
Rất nhanh Hoàng Tông trong tay lại có đao, tự tin trong lòng hắn tăng lên nhiều, đối với Triệu Vô Cực chính là sát ý sôi trào lập tức vọt tới phía sau Triệu Vô Cực lập tức bổ ra một đao.
Triệu Vô Cực lông tơ dựng đứng, trong lòng nguy hiểm kéo vang, hắn lập tức quay người lại đưa cổ tay ra đón đỡ một đao này.
“Keng!”
Tiếng kim thiết va chạm, Triệu Vô Cực lập tức dùng cổ tay đón đỡ được một đao này.
Trên cổ tay hắn chính là từ tinh thiết chế tạo ra bao tay, bình thường hắn dùng để luyện thể, nhưng lúc này vì đón đỡ Hoàng Tông một kích lập tức linh hoạt sử dụng.
Hoàng Tông một đao chém vào bị Triệu Vô Cực cản lại, Triệu Vô Cực lại lập tức xuống tấn vào mã bộ tư thế, đao của Hoàng Tông giống như là bị dùng hết lực xung kích như vậy bị hắn cản lại.
Hoàng Tông cười lạnh, muốn so khí lực phải không?
“Huyết ảnh bạo trảm”
Rống lên một tiếng, Hoàng Tông lập trên đao lập tức bùng nổ ra to lớn lực lượng, Triệu Vô Cực cảm giác phía dưới chân một nhẹ, cả người giống như một tiểu cây non bị người ngạnh sinh sinh nhổ ra khỏi mặt đất vứt đi.
Hoàng Tông một chiêu này chính là bùng nổ to lớn lực đạo đi trảm kích đối phương, vừa vặn Triệu Vô Cực lại muốn cùng hắn đấu lực liền xuất ra một chiêu này dạy hắn làm người.
Triệu Vô Cực vốn đã sớm mã bộ viên mãn,nhưng hắn cũng không phải là bị người tìm ra sơ hở trong mã bộ mà là dùng đại lực ở trên đao nổ tung ngạnh sinh sinh nổ bay hắn.
Triệu Vô Cực bị đánh bay, lập tức va chạm vào một đống lớn tường viện của Hắc Kình bang tường lập tức như gặp phải phá dỡ đội điên cuồng sụp đổ.
Triệu Vô Cực va vỡ một bức tường còn không dừng lại tiếp tục va nát một cái bức tường nữa mới có thể giảm hết lực xung kích của một đao vừa rồi.
Hoàng Tông đao chiêu này vốn không hề thiếu lực đạo, lại là mượn cuồng bạo đan dược lực chi uy bùng nổ ra một trảm, so với bình thường lực đạo còn cuồng bạo hơn mấy phần, Triệu Vô Cực lập tức bị hắn đánh bay cũng không có gì lạ.
Triệu Vô Cực sau đầu vết thương lại đau xót muốn đổ máu, quần áo bây giờ đã nát tan khó thể tả, chỉ còn lại một đoạn quần đến đầu gối, cả người là bụi đất trông vô cùng chật vật.
Triệu Vô Cực từ bãi đổ nát đứng lên đi ra, hắn nhổ ra trong miệng một ngụm máu bởi xung kích mà ra, trong mắt chiến ý sôi trào nhìn Hoàng Tông.
Hoàng Tông cười lạnh, xem ngươi còn có thể đỡ được bao nhiêu lần.
Lập tức hắn lại sử dụng thân pháp của bản thân tiếp tục lại là một trảm.
“Ngũ quỷ dạ hành- Huyết quang bạo trảm!”
“ầm”!
Triệu Vô Cực lại lần nữa lập tức bị đánh bay, hắn lần này va vào một đống đình viện. các loại gỗ cùng đất đá không ngừng đánh lên người hắn khiến Triệu Vô Cực vô cùng khó chịu cùng đau đớn, nhưng hắn vẫn chưa khám phá ra Hoàng Tông thân pháp đặc điểm cùng yếu điểm.
Hắn thân pháp tốc độ được hoàn toàn giải phóng, so với Hoàng Tông nhanh không kém, hai người lập tức giống như hai cái hắc ảnh quấn quít lấy nhau, trong chốc lát liền giao thủ mấy chục lần, khó phân thắng bại.
Đám người ở bên ngoài xem thì càng là mộng bức, cái gì đang xảy ra.
Cả Hoàng Tông lẫn Triệu Vô Cực tốc độ đều quá nhanh bọn họ không hề bắt kịp theo tốc độ di chuyển của hai người.
Mỗi người chỉ có thể thấy hai cái bóng mờ đang không ngừng di chuyển lao ra rồi xông vào nhau đánh cùng một chỗ lại lao ra.
Hắc Kình bang tinh anh tam lưu cao thủ đã bị Triệu Vô Cực chém giết hết, đám này chưa vào tam lưu tiêu chuẩn làm sao có thể bắt kịp thân pháp của hắn cùng Hoàng Tông.
Kể cả có tam lưu cao thủ ở đây cũng không thể nào bắt kịp hình bóng của hai người bọn họ, thân pháp bọn họ sử dụng đã là cực đỉnh trên giang hồ, cho dù là thành danh nhiều năm nhất lưu cao thủ hay đỉnh cấp cao thủ cũng không dễ dàng có được.
Triệu Vô Cực cùng Hoàng Tông điên cuồng giao phong, Triệu Vô Cực ỷ vào tốc độ nhanh chóng nhục thân cường hãn cùng chưởng pháp mạnh mẽ liên tục đánh đè lên đánh Hoàng Tông, hắn luôn ở nắm thế chủ động.
Hoàng Tông càng đánh càng cảm thấy uất ức, hắn không ngờ mình lại bị một cái thiếu niên ép tới mức này, đã thế mỗi lần hắn chém đối phương đối phương đều có thể né tránh một cách hoàn hảo hoặc là sử dụng chưởng pháp đánh vào sống đao của hắn khiến hắn đao liền bị lệch ra, vô pháp thương tổn tới đối phương.
Hoàng Tông tức giận rống to một tiếng;
“Huyết quang lược ảnh trảm!”
Hoàng Tông nén giận một đao, khí thế so với nãy giờ bị Triệu Vô Cực đè lên đánh lập tức cất cao mấy phần, đao nhanh như thiểm điện, lập tức xé không gào thét hướng Triệu Vô Cực hướng tới muốn đưa Triệu Vô Cực chém làm hai nửa xả hắn nỗi hận trong lòng!
“Thiên Địa Tinh biến chưởng!”
Triệu Vô Cực lập tức sử xuất ra chiêu bài chưởng pháp lập tức nhân cơ hội đao chưa xuất ra đến đỉnh cao nhất sức mạnh thời gian lập tức đưa tay đánh mạnh vào sống đao, lực lượng cực kì to lớn từ hắn chưởng pháp lập tức ở trên thân đao nổ tung.
Hoàng Tông lập tức cảm thấy trên tay một trận nặng nề tê rần, hắn cầm giống như không phải đao mà là một cái nặng vạn cân cục sắt, đao lập tức bị Triệu Vô Cực lực lượng nổ tung, bay ra khỏi tay hắn văng về phía đám bang chúng.
Không ít người ở trên đường đao bay bị một đao trảm trúng, chết vô cùng oan uổng.
Hoàng Tông hổ khẩu rách tung tóe, máu tươi từ lòng bàn tay chảy ra. Cả cảnh tay trái hắn đã phế bỏ,bây giờ tay phải lại tê rần không có cảm giác gì hắn gần như tuyệt vọng.
Dược lực của Cuồng bạo đan cũng đã dùng gần hết, hắn không có đao, khí thế lại ở hạ phong. Hắn, đã không còn gì để đấu với Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực lập tức hướng hắn lao tới, trong miệng không lạnh không nhạt nói:
“Ta cuối cùng cũng biết được ngươi nhược điểm, ngươi thân pháp nhanh không có nghĩa là đao ngươi nhanh. Trước ta không bắt kịp tốc độ Huyết quang lược ảnh trảm của ngươi nên mới bị ngươi chiếm tiện nghi mà thôi. Kể từ lúc ta bắt kịp tốc độ đao đó của ngươi, ngươi đối với ta đã không còn uy hiếp gì? Ngươi thân pháp ta công nhận rất nhanh, nhưng so với ta còn kém mốt chút!”
Hoàng Tông cảm giác đắng chát, Triệu Vô Cực nói không sai hắn thân pháp nhanh không có nghĩa là đao hắn sẽ nhanh. Tốc độ nhanh nhất đao pháp của hắn là huyết quang lược ảnh trảm cũng bị Triệu Vô Cực nhìn thấu, hắn đã là cá nằm trên thớt, chiến đấu thắng thua ngay tại thời điểm bị Triệu Vô Cực nhìn thấu đã xác định rồi.
Hoàng Tông không nhìn Triệu Vô Cực thế tới mà quay đầu nhìn một chút Hắc Kình bang, tâm huyết bao nhiêu năm kinh doanh của hắn sau ngày hôm nay sợ là sẽ phải thuộc về người khác.
Con trai hắn Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Hắn lại đám này bang chúng, có cỏ đầu tường cũng có người vì sùng bái hắn mà trung tâm, cũng có người lòng hoài quỷ thai.
Bọn họ nếu thông minh một chút thì trốn đi vào phía trong kiếm một bút rồi lập tức rời đi mới có thể tránh một lần tai kiếp, tương lai lại xin vào một cái nào đó bang phái là được.
Triệu Vô Cực nói xong cũng đã xông tới Thiên Địa Tinh biến chưởng vận chuyển lên nhắm thẳng đầu Hoàng Tông.
“Ầm!” huyết vụ bay múa, Hoàng Tông xương sọ máu cùng óc lập tức bị Triệu Vô Cực một chưởng nổ tung tóe mà ra, biến thành một cái xác không đầu.
Triệu Vô Cực thở ra một hơi cuối cùng cũng xem như kết thúc chiến đấu.
Trận chiến này hắn học được quá nhiều thứ, bất kể là cao thủ đối chiêu, thời cơ nắm bắt hay cảm ngộ võ đạo trở về cần cẩn thận ngẫm lại từ đó rút ra bài học làm kinh nghiệm cho mình.
Triệu Vô Cực vô cùng tự tin, chỉ cần hắn bế quan đi ra, chiến lực hắn sẽ lập tức trướng một đoạn dài.
Không phải nội công tăng lên mà là đối với bản thân sức mạnh sử dụng cùng võ công chiến pháp phương diện.