Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 719 : Khúc mắc giải khai

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Phù phong phong chủ Hạ Chu không ngại việc thêm lớn cười lạnh nói:



“ nói là vậy nhưng cũng là lời nói một phía, nếu Triệu Vô Cực không thể hiện ra được bản lĩnh khinh công thân pháp như hắn trong lời kể, e rằng việc này còn cần xem xét kĩ hơn a!”



hắn lời nói ra lập tức rước lấy của Bạch Vô Thường cùng La Thiên hai tiếng Hừ lạnh.



Người ta chuyện nhà, lúc này ngươi đứng ra làm gậy quấy phân làm gì? Đúng là khó chịu mà!



Triệu Vô Cực cười nói:



“ tốt, nếu Hạ trưởng lão muốn xem xét một chút của ta cảnh giới thân pháp, vậy thì ngài nhìn cho kĩ a, ta chỉ biểu diễn một lần!”



nói xong hắn dưới chân đạp nhẹ một cái, Thủy Thượng Phiêu cùng Ngũ Quỷ mật tịch đồng thời phát động, nhanh như thiểm điện lao ra bên ngoài, phía sau lưng còn kéo lên mấy đạo tàn ảnh.



Tốc độ này hoàn toàn đã vượt qua khỏi luyện khí kì năm tầng có thể đạt tới tốc độ.



Mấy người ở đây đều là âm thầm gật đầu, thân pháp không tệ, rất tốt rất tốt.



Xem ra Thanh Vân Tông lại có một cái mầm mống tốt ra đời a!



Triệu Vô Cực dạo một vòng sau đó nhanh chóng quay trở lại, hắn khuôn mặt mỉm cười nhìn lấy Hạ Chu hỏi:



“ Hạ trưởng lão, ngươi thấy tốc độ của ta thế nào?”



Hạ chu không một lời bình liền hừ lạnh một tiếng.



Đến cả Thái Nhất còn gật đầu khen ngợi, hắn lúc này phê bình chẳng phải lộ ra khí độ không được sao?



Triệu Vô Cực nhìn về Sở Phi Huyền cười nói:



“ mẫu thân, ta giết hắn được chưa?”



Sở Phi Huyền cũng là cảm giác là lạ:



“ sao con lại muốn giết hắn bằng được như vậy?”



Triệu Vô Cực cười lạnh:



“ lúc nãy hắn đuổi giết ta rất sướng a! ta bây giờ chỉ là trả thù thôi. Ít nhất cho hắn cái sảng khoái, không phải chịu thêm cái gì thủ đoạn giày vò!”



tên kia đại ca nghe vậy tâm thần run lên, nhưng rất nhanh liền ngửa cổ ra chờ chết.



Ít nhất Triệu Vô Cực giết hắn hắn còn được một cái sảng khoái a, không cần chờ bảy bảy bốn chín ngày đốt trong đọa hồn đăng.



Sở Phi Huyền nhíu mày, con trai nàng huyết tính còn không nhẹ a!
“ có gì đáng xem, ngươi yêu thích biểu diễn thì cứ biểu diễn thôi!”



hắn thấy Triệu Vô Cực đối với mình đáp trả liền không nhận nợ, nhưng vẫn muốn cho Triệu Vô Cực biểu diễn, chỉ cần Triệu Vô Cực thất bại, hắn chắc chắn sẽ nhảy ra chê bai một phen, nói hắn không biết tự lượng sức mình, khoác loác, lừa gạt trưởng bối.



Triệu Vô Cực hướng tới cái kia hồ nước đi tới, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cứ như vậy một bước tiếp một bước đi trên mặt nước, không hề xuất hiện cái gì cảm giác lắc lư khó chịu, giống như mặt nước phía dưới có cọc gỗ để cho hắn dẫm lên vậy.



Lập tức Triệu Vô Cực cảm giác được một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ quét tới, đối với hắn xung quanh cùng bên dưới nhanh chóng dò xét qua.



Nhưng cuối cùng không thu được gì, đối phương đành phải thu lại thần thức.



Lần này mọi người ánh mắt đều đổ dồn về Hạ Chu, đối với hắn dùng thần thức kiểm tra có chút bất mãn.



Hạ Chu mặt lạnh giải thích:



“ ta chỉ là kiểm tra một chút cho chắn chắn mà thôi!”



Thái Nhất ha ha cười nói:



“ tốt, tốt,tốt. Tốt lắm a Vô Cực, lần đầu tiên ta thấy có người đưa phàm cấp võ công tu luyện đến được cảnh giới này.



Có thể đi trên mặt nước như là đất bằng, nếu không phải là tu sĩ có cảnh giới trúc cơ kì thì cũng chỉ có ngươi dạng này siêu phàm cảnh giới Thủy Thượng Phiêu mới có thể làm được a! ta tin, ngươi làm rất tốt, lên đi!”



Triệu Vô Cực mỉm cười đi lên, một nửa nghi ngờ đã bị giải khai, bây giờ hắn chỉ cần cùng Sở Phi Huyền làm rõ mấy cái nghi vấn, nàng sẽ triệt để tin tưởng hắn là Triệu Vô Cực.



Triệu Vô Cực bắt đầu đối với Sở Phi Huyền nói:



“ mẫu thân, không bằng chúng ta ôn một chút chuyện xưa như thế nào.



Ngươi kể bất kì một cái gì kỉ niệm cũ của chúng ta, ta đáp lại là được rồi! Như thế ngươi có hài lòng hay không?”



Sở Phi Huyền ánh mắt sáng lên, lập tức gật đầu.



Nếu là Triệu Vô Cực bị đoạt xá, như vậy hắn không thể nào biết rõ chi tiết trong quá khứ mỗi cái sự việc xảy ra được.



Chỉ có chân chính Triệu Vô Cực mới có thể có đầy đủ trí nhớ về chúng mà thôi.



Thế là Sở Phi Huyền nhanh chóng đối với Triệu Vô Cực đặt ra mấy cái câu hỏi, Triệu Vô Cực đều lưu loát trả lời thành công.



Hắn trí nhớ cũng không phải là một cái hài tử mà là chân chính người trưởng thành trải qua hai năm cùng Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương, bởi vậy hắn sao có thể quên được những thứ này.



Sở Phi Huyền hỏi một lát, sau đó hốc mắt càng lúc càng ẩm ướt, cuối cùng nhào tới ôm lấy Triệu Vô Cực, khóc nức nở:



“ Cực nhi, ngươi cuối cùng cũng về rồi! ở trên giang hồ có ăn nhiều cực khổ hay không? Có nhớ mẫu thân hay không a! còn nữa, sao ngươi lại cao lớn như vậy, nhất định phải cùng mẫu thân nói rõ một hồi a!”