Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 720 : Trở về

Ngày đăng: 16:54 19/04/20


Sở Phi Huyền ôm lấy Triệu Vô Cực nhưng họa phong lại cực độ không hợp.



Triệu Vô Cực bây giờ thân cao có một mét tám, Sở Phi Huyền cũng chỉ hơn mét sáu lăm một chút, nàng ôm lấy Triệu Vô Cực đứng cũng mới đến ngang cằm của hắn mà thôi, bởi vậy Triệu Vô Cực lúc này phải khom người xuống mới có thể cùng nàng ôm vào một chỗ.



Triệu Phi Dương thấy Sở Phi Huyền xác nhận Triệu Vô Cực thành công, hắn khuôn mặt cũng là tràn đầy vui vẻ đi tới, cùng hai người ôm chung vào một chỗ.



Một lúc sau ba người mới thả đi ra, Sở Phi Huyền lau đi khóe mắt mấy giọt nước mắt hạnh phúc, cực kì vui mừng nhìn lấy Triệu Vô Cực. 



Nói thật từ lúc sinh ra Triệu Vô Cực, hắn luôn thể hiện quá thông minh quá thần dị, so với những đứa trẻ cùng tuổi trưởng thành càng sớm càng hiểu chuyện.



Bởi vậy nàng cũng không quá có cơ hội được cảm nhận cảm giác dạy dỗ Triệu Vô Cực nên người, định hình của hắn tam quan, mà Triệu Vô Cực cũng không hề để xảy ra bất kì lỗi lầm nào khiến nàng tức giận.



Hắn gần như là một cái hoàn mĩ hài tử, không những thông minh chăm chỉ, lại còn đối với võ đạo một lòng cầu tiến, không có chỗ nào để chê.



Bởi vậy Sở Phi Huyền cảm giác, mình cái này làm mẹ thật nhàn, nhàn đến nhức cả trứng.



Ách, không đúng, nếu không phải là nàng còn tự mình vào bếp nấu ăn cho Triệu Vô Cực cùng Triệu Phi Dương, nàng mới thật sự thấy mình không phải là một cái mẫu thân chân chính đây.



Triệu Vô Cực cười cười:



“ mẫu thân, ta không chịu khổ. Ta không những du lịch trên giang hồ rất tốt, còn đánh ra của mình danh tiếng, bọn hắn còn tôn xưng ta làm võ lâm chí tôn đây.



Mọi người gọi ta là Võ tôn Triệu Vô Cực a!



Ngươi nói có ghê gớm hay không!”



Sở Phi Huyền che miệng cười khẽ:



“ ghê gớm, ghê gớm!”



Triệu Vô Cực hướng Triệu Phi Dương ha ha cười nói:



“ phụ thân, ngươi làm cho ta cái này thủ sáo ta dùng vô cùng hài lòng, ngươi xem một chút a!”



Triệu Vô Cực nói xong, hắn lấy ra Ẩm huyết thủ sáo giao vào trong tay Triệu Phi Dương.



Triệu Phi Dương vốn đang định cùng hắn tán gẫu một chút, gặp Triệu Vô Cực đưa tới thủ sáo liền đón lấy xem.



Nhưng hắn ánh mắt bỗng nhiên trợn lên, sau đó liên tục đánh lưỡi, tấm tắc làm kì lạ, cuối cùng lại nhìn Triệu Vô Cực, ánh mắt có chút kinh dị.



nói đến luyện khí, La Thiên so với Triệu Phi Dương còn kĩ cao một bậc, hắn chính là sư phụ của Triệu Phi Dương.
Được!



ở đây mấy vị trưởng lão đồng thời đồng ý, bọn hắn cũng muốn nhìn xem cái này tân sinh mỏ Linh thạch có bao nhiêu lớn.



Triệu Vô Cực được phụ thân hắn Triệu Phi Dương đưa lên phi kiếm, đoàn người nhanh chóng trở lại vị trí mỏ Linh thạch kia.



Đám người rất nhanh liền tuần tra một vòng mỏ Linh thạch, xác định không có cái gì sai lầm sau, nhanh chóng trở lại mặt đất.



Thái Nhất lên tiếng nói:



“ ta ở lại đây canh gác nơi này, còn lại tất cả mọi người trở lại tông môn đi, nói với Hoàng trưởng lão một tiếng để hắn mang một đám đệ tử thân cận tới chỗ này bố trí ra trận pháp tiến hành khai thác là được rồi!”



Hoàng thiên chính là Trận phong phong chủ, chỗ này khai thác mỏ Linh thạch cũng không phải cứ như vậy là có thể một mực khai thác, cần khóa lại miệng mỏ tránh cho linh khí thoát ra, vừa khai thác vừa bố trí xuống trận pháp phòng hộ cùng tụ linh trận để cho mỏ Linh thạch tăng cường sức hấp thu thiên địa linh khí tái tạo Linh thạch.



Có như vậy bọn hắn mới có thể trường kì khai thác sử dụng cái mỏ này được.



Đám người gật đầu, lập tức đạp lên phi kiếm trở lại Thanh Vân Tông.



Bọn hắn cũng không phải lần đầu xử lí sự việc như thế này, đã sớm hình thành một bộ phương pháp xử lí, chỉ cần ứng theo đó đi làm là được.



Bọn hắn chia làm hai cái dòng người, một dòng chính là Triệu Vô Cực gia định, nhanh chóng trở lại nhà của bọn hắn.



Một dòng chính là các vị trưởng lão còn lại đi xử lí sự vụ chung của môn phái.



Mặc dù Bạch Vô Thường cùng La thiên muốn tới xem Triệu Vô Cực bên này một chút, nhưng bọn hắn biết lúc này cần để cho gia đình của đối phương hảo hảo đoàn tụ trước, sau đó mới tới thăm, như vậy mới thích hợp.



Cứ như vậy, Triệu Vô Cực một chuyến hành trình trở về Thanh Vân Tông hoàn mĩ kết thúc.



Tuy là có chút đại kinh tiểu quái, nhưng cuối cùng vẫn là chỉ bị nội thương nhẹ mà thôi, còn chưa đến mức tổn thương căn cơ, có thể khen ngợi Triệu Vô Cực một câu chạy rất nhanh.



Về đến nhà, nhìn thấy cái kia quen thuộc ngôi nhà, quen thuộc sân nhỏ, quen thuộc mấy cái tiểu thị nữ, hắn trong lòng vô cùng cảm khái.



Thời gian thật nhanh a, thoắt cái hắn liền rời nhà bốn năm.



Mấy cái tiểu thị nữ cũng trưởng thành không ít, trở nên càng thành thục cơ linh a!



Triệu Vô Cực đối với Sở Phi Huyền nói:



“ mẫu thân, hôm nay có phải là sinh nhật của ta hay không?”