Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 862 : Lật mặt
Ngày đăng: 16:56 19/04/20
Hoàng Tam Lang ánh giọng điệu cao ngạo ánh mắt khinh bỉ nhìn về ba người.
Vân Hải Tâm cùng Từ Tiểu Bạch Triệu Vô Cực bỗng nhiên đều đồng loạt biên sắc, Vân Hải Tâm đưa ngón tay lên chỉ vào Hoàng Tam Lang run lên nói:
“ Ngươi...!”
nhưng hắn còn chưa kịp hết lời, một cỗ cảm giác suy lực, trời đất quay cuồng truyền tới.
Triệu Vô Cực, Vân Hải Tâm cùng Từ Tiểu Bạch đồng thời ngã ra mặt đất, cả ba người ánh mắt đều tràn đầy kinh hãi cũng không thể tin.
Từ Tiểu Bạch lúc này đâu còn chỗ nào không hiểu, bọn hắn trúng chiêu.
Chính là của vị này Hoàng Tam Lang sư huynh thủ đoạn.
Trong người hắn sức lực giống như là mất hết, chân tay như là bị chuột rút, muốn động một cái cũng không hề có sức mà động, chỉ có thể hoạt động được ánh mắt cùng một mở miệng nói chuyện một chút mà thôi.
Từ Tiểu Bạch kinh nghiệm nói cho hắn biết, bọn hắn đã bị trúng độc dược.
Hẳn không phải là cái gì độc dược nếu không lúc này trong cơ thể bọn hắn đã bắt đầu xuất hiện đau đớn triệu chứng rồi, đây hẳn là một loại dộc dược gây tê liệt.
Nhưng cho dù chỉ là độc dược gây tê liệt bọn hắn cũng đã chân chân thực thực trúng chiêu, bây giờ tính mạng chi có thể để cho đối phương tùy ý bài bố.
“khốn kiếp, tại sao ta không hề cảm giác được bất kì cái gì độc dược mùi cùng màu sắc? đây rốt cuộc là thứ dộc dược gì?”
Từ Tiểu Bạch trong lòng phẫn nộ.
Trước đây ở trên giang hồ, hắn cùng tất cả đám nhân sĩ võ lâm sợ hãi nhất chính là độc dược.
Loại này bị cho là hèn mọn ti bỉ thủ đoạn chính là tà phái người vượt cấp khiêu chiến át chủ bài.
Chỉ cần một cái người bình thường nắm trong tay đủ mạnh độc dược, hắn cũng có thể độc chết một cái đỉnh cấp cao thủ trên võ lâm, khiến đối phương cho dù có một thân võ công cái thế cũng không có chỗ sử dụng, cuối cùng ôm hận mà chết.
Lên tới tu chân tầng diện, độc dược vẫn luôn tồn tại, chỉ có điều tu sĩ thứ nhất chính là sinh mệnh so với phàm nhân ương ngạnh rất nhiều, có thể tạm thời chống cự độc dược, như vậy cho dù để đối phương trúng độc thành công trong lúc nhất thời cũng chưa thể ra tay được, bởi vậy rất dễ dàng gây ra hiện tượng đào thoát thành công
Thứ hai chính là tu sĩ linh thức mạnh mẽ, đối với nguy hiểm sớm có cảm giác, lại đối với mùi vị tanh hôi của độc dược mười phần mẫn cảm, bởi vậy muốn hạ độc vô cùng khó khăn.
Trừ khi ngươi hạ độc không màu không mùi không vị, không để lộ bất kì dấu vết cùng trên gương mặt biểu hiện bất thường nào, không để cho đối phương nghi ngờ gì.
Vân Hải Tâm ánh mắt khó tin nhìn lại, lúc này Yến Đường đâu còn cái gì kinh hoảng thần sắc, ngược lại tràn đầy ngoạn ý nhìn lấy hắn.
Giống như là trước đó người kinh sợ không phải là nàng dồng dạng.
Vân Hải Tâm khó hiểu, mê mang, cuối cùng là tràn đầy bi thương.
Yến Đường ha ha cười nói:
“ chính là cái này biểu cảm, ta chờ chính là ngươi cái này biểu cảm a!
Ngươi có biết ngươi lẽo đẽo theo đuổi ta, khiến ta phiền thế nào hay không?
Nhớ ngày đó, ba chúng ta cùng ngẫu nhiên làm nhiệm vụ gặp gỡ, sau đó cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ mới quen biết a.
Từ đó về sau, ngươi bắt đầu đối với ta triển khai truy đuổi tư thái, muốn ta làm đạo lữ của ngươi.
Ngươi có biết không, Hoàng Tam Lang sư huynh so với ngươi còn sớm một bước tìm tới ta, đối với ta ngỏ ý.
Ngươi đường đường một cái trận pháp sư, không những không kiếm được tài nguyên tu luyện, ngược lại còn ném một đống tài nguyên tu luyện, thật là nực cười!”
nói xong nàng đi đến bên Vân Hải Tâm, cầm lên phi kiếm của hắn, lấy phi kiếm gõ gõ trên mặt cay nghiệt lên tiếng:
“ ngươi muốn truy ta, ngươi làm cho ta được cái gì? Hay chỉ toàn là sáo rỗng lời nói, khiến ta nghe đều muốn nhàm cả lỗ tai?
Luyện khí kì đỉnh phong, đến bảo kiếm của bản thân ngươi ngươi còn dùng trung phẩm linh khí, quả thật để người ta không nhịn nổi a!”
nói xong, nàng cầm bảo kiếm của Vân Hải Tâm vứt sang một bên, sau đó lấy ra bảo kiếm của mình lắc lắc trước mặt hắn nói:
“ nhìn xem, ngươi nói yêu ta, thích ta, ngươi có tặng ta nổi một cái bảo kiếm hay không?
Cái này cực phẩm linh khí bảo kiếm chính là Hoàng sư huynh tặng cho ta, để bày tỏ tấm lòng của hắn đối với ta, không giống như ngươi, chỉ một đống lời nói suông thừa thãi!
Ngươi như vậy nghèo, cũng xứng yêu ta sao?
Bởi vậy, ta cùng Hoàng sư huynh đã sớm là của nhau, mà ngươi, chỉ là một cái thằng hề mà thôi!”