Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 863 : Đột biến

Ngày đăng: 16:56 19/04/20


Vân Hải Tâm vốn đang rất thương tâm, nhưng nghe đối phương chính miệng thừa nhận, hắn vẫn là không nhịn được nghiến răng nói:



“ ngươi cái này tiện nhân...!”



lời nói còn chưa dứt, Yến Đường đã đứng người lên, hướng về mặt hắn lấy giày dẫm xuống.



“Bịch, bịch, bịch!”



Cho dù là nữ nhân, tu sĩ ra chân lực đạo cũng rất mạnh, Vân Hải Tâm trực tiếp bị nàng đạp đến tắt tiếng, máu từ mũi cùng miệng trào ra, cả khuôn mặt bị đạp cho vết bụi bặm cùng vết xước tràn lan, một mảnh be bét vô cùng thê thảm.



Yến Đường cười lạnh nói:



“ ngươi cũng xứng gọi ta tiện nhân? Nếu không phải ngươi có chút tài năng trận pháp, chúng ta thăm dò các loại di tích còn cần của ngươi tài hoa, chúng ta đã sớm không phải nhịn ngươi cái này ghê tởm suốt ngày quấn lấy ta không buông.



Ta cũng đã sớm có thể cùng Hoàng Tam Lang sư huynh ở cùng một chỗ song túc song phi, sao phải nhìn ngươi cái này chán ghét sắc mặt.



Nói cho ngươi biết rõ, ta đã sớm là người của Hoàng sư huynh, cùng ngươi cười nói chỉ là bình thường xã giao mà thôi, không cần tự mình đa tình, cho rằng ta thật sự chấp nhận tình cảm của ngươi.



Của ngươi tình cảm, một xu cũng không đáng! Hừ!”



Nói xong nàng đối với Vân Hải Tâm quăng đi một cái tràn ngập khinh bỉ ánh mắt.



ở bên trong đôi mắt dài hẹp lại lấp lóe âm nhu kia không hề che giấu chút nào xem thường.



Vân Hải Tâm giống như không cam lòng, vẫn cố nói:



“ trận pháp sư khởi đầu khó khăn, ném vào tài nguyên to lớn, ta không thể cho ngươi cái gì là sự thật, nhưng tình cảm ta dành cho ngươi không hề giả. Ngươi thật sự chỉ vì một thành cực phẩm bảo kiếm mà lừa dối ta bấy lâu nay sao? Cùng ta diễn tình cảm trò chơi?”



Yến Đường từ trên cao nhìn xuống lạnh nhạt nói:



“ đầu nhập nhiều hay không là chuyện của ngươi, ta chỉ thích Hoàng sư huynh, là ngươi của Hoàng sư huynh, ngươi cái này ngu ngốc nam nhân, sao có thể cùng Hoàng sư huynh so sánh!”



Hoàng Tam Lang cũng ở một bên cười nói:



“ chậc chậc chậc, xem ra hắn đối với ngươi rất nặng tình a Yến sư muội!”



Yến Đường cực kì buồn nôn nũng nịu:



“ sư huynh, người ta chỉ thích ngươi, cũng đã trao cho ngươi tất cả, ngươi còn nói như vậy sao?”



Hoàng Tam Lang cười nói:



“ được được được, ta không nói!”



Vân Hải Tâm bây giờ giống như thật sự nghĩ thông, hắn khổ sở nói:
Thời gian kéo trở lại lúc ăn uống.



Triệu Vô Cực ăn thịt hai con thỏ, không hề có chút gì phát giác, cũng không hề có độc tố.



Nhưng lúc hắn nâng lên ngụm canh chuẩn bị uống, hệ thống bỗng nhiên nhảy ra:



" đinh~ kiểm trắc đến kì lạ vật chất, thỉnh mong kí chủ cẩn thận.



Đang kiểm tra, sơ bộ dự đoán là độc tố!”



Triệu Vô Cực vừa nghe xong lập tức khựng người lại, động tác hơi trì trệ một chút, hắn vội vàng cùng hệ thống giao lưu:



“ độc tố? cái gì độc tố? Là ai hạ độc? ngươi phán đoán có bao nhiêu tỉ lệ chính xác?”



" đinh~ dựa theo cơ sở dữ liệu, khả năng cao là tê liệt độc tố, liều lượng mạnh, nhưng tác dụng xong không gây hại đến tính mạng cùng cơ thể con người.



Người hạ độc là ai, mời kí chủ tự mình kiểm chứng, hệ thống sẽ không phán đoán cái này, hệ thống chỉ giúp kí chủ kiểm trắc đồ ăn mà thôi.



Tỉ lệ chính xác 80%!”



80% a, cũng đã rất cao, chứng tỏ bên trong thật sự có độc.



Là ai muốn hạ độc hại bọn hắn? Đối phương mục đích là gì? tại sao vừa gặp mặt liền muốn hạ độc? là giết người đoạt bảo sao? Sao bọn hắn có thể khẳng định trên người hắn cùng Từ Tiểu Bạch có bảo vật?



Không đúng, chưa hẳn là như vậy.



Bởi vì bọn hắn mới cùng ba người này gặp mặt một chút mà thôi, nội tình cùng bảo vật có hay không, có bao nhiêu, đối phương người hạ độc cũng không biết rõ.



Hẳn là đối phương đã sớm dự mưu, nhưng ở lúc này gặp phải bọn hắn, thế là hắn cùng Từ Tiểu Bạch cũng bị cuốn vào cái này âm mưu a.



Triệu Vô Cực ánh mắt liếc nhìn ba người, trong lòng âm thầm suy đoán, là một người, hai người, hay ba người đồng mưu?



Có phải là giết người đoạt bảo hay không? Nếu là đoạt bảo, vây thì sao bọn hắn xác định được Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch có bảo vật, hay chỉ đơn thuần ham muốn bọn hắn nhẫn trữ vật?



Không đúng, ba người này lúc gặp mặt chính là đang bị người của Phi kiếm môn đánh a, hẳn là đối phương phát hiện ra bọn hắn có bảo vật hoặc dị thường nên mới nổ ra xung đột chứ?



Dù sao tu sĩ ở dã ngoại cũng không quá muốn ra tay đánh nhau a, trừ khi là lợi ích đủ lớn.



Như vậy mà nói, bên trong đối phương nhất định có người mang bảo vật, là nội bộ lục đục, muốn tự thân mình ăn sạch sao?



Hắc hắc, thú vị!



Không bằng trước tiên giả vở trúng độc một chút, xem xét tình huống thế nào a!