Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 889 : Trở lại
Ngày đăng: 16:56 19/04/20
Ầm!
Một tiếng to lớn bạo tạc vang lên, gốc cây trực tiếp bị Từ Tiểu Bạch một kiếm chặt đứt, Ngụy Tuấn cũng theo đó bay ngược mà ra hai tay đan trước ngực miệng phun máu tươi quần áo rách nát tàn tạ cả người huyết nhục mơ hồ.
Ngụy Tuấn trúng một kiếm của Từ Tiểu Bạch, nếu không phải hắn bây giờ sử dụng ma công, có ma công hộ thể chỉ sợ đã bị Từ Tiểu Bạch trực tiếp một kiếm chém đứt đôi người.
Nhưng Từ Tiểu Bạch lôi đình chi kiếm có phá ma phá tà thuộc tính, một kiếm này lúc chém ra, Ngụy Tuấn đã lập tức phát giác, tuy tránh né là không kịp nhưng hắn toàn lực vận công chống đối Từ Tiểu Bạch một đạo kinh thiên kiếm khí này mới bảo trụ được một cái mạng.
May mắn Từ Tiểu Bạch trước đó chiến đấu đã gần như hao hết của hắn linh lực cùng thể lực, nếu không hắn ở trạng thái toàn thịnh một kiếm này cho dù Ngụy Tuấn có bao nhiêu bản lĩnh cũng sẽ bị đối phương giây sát, một kiếm chém đứt đôi người chứ đừng nói chuyện sử dụng linh lực chống lại.
Nhưng cho dù là thành công giữ được một cái mạng, Ngụy Tuấn cũng đã bị trọng thương.
Hai tay hắn bảo vệ trước ngực mình chỗ yếu hại đã bị Từ Tiểu Bạch lôi đình kiếm khí đánh trúng, quần áo sớm nổ tung tan nát thàn từng mảnh nhỏ, hai tay cháy đen, một số chỗ còn lộ ra cả bị đốt đen xương cốt.
Không chỉ hai tay, hắn khắp người cũng đều bị Từ Tiểu Bạch một chiêu bôn lôi phá quân trảm đánh cho rách nát.
Máu tươi không hề như là huyết vụ tung bay bởi vì chúng đã sớm bị lôi điện nướng chín bốc hơi, Ngụy Tuấn cả người cũng theo đó xì xì ra từng đạo khói trắng không khí tràn đầy một mùi thịt cháy mùi vị khiến người ta buồn nôn vô cùng.
Từ Tiểu Bạch đắc thế không tha người, trực tiếp múa kiếm xông tới.
Vừa rồi Triệu Vô Cực một cước đá trọng thương Ngụy Tuấn nhưng không kết liễu được đối phương mà vội vàng đến cứu viện hắn để cho Ngụy Tuấn có cơ hội lật bàn đã dạy cho hắn một cái bài học đắt giá.
Khi nào đối thủ chưa thật sự chết đi, như vậy chiến đấu còn chưa kết thúc, nhất định không được thả lỏng, phải toàn lực ra tay!
Hơn nữa Ngụy Tuấn ma công vô cùng quỷ dị, đến nguyên lí xuất chiêu như thế nào hắn cũng không rõ, nếu để Ngụy Tuấn có cơ hội đánh ra mấy chiêu khác càng lợi hại hơn, hắn cùng Triệu Vô Cực chỉ sợ đều phải chơi xong.
Hắn không biết Triệu Vô Cực là làm sao phát hiện ra Ngụy Tuấn ẩn nấp vị trí, nhưng Triệu Vô Cực đã đến đèn cạn dầu trạng thái, nếu ép buộc hắn chiến đấu chỉ sợ Triệu Vô Cực sẽ phải trả giá cực lớn.
Bởi vậy vì cả Triệu Vô Cực tính mạng cùng hắn tính mạng, hắn nhất định không thể cho Ngụy Tuấn bất kì cơ hội thở dốc cùng lật bàn.
Ngụy Tuấn còn đang bay ngược thời khắc, Từ Tiểu Bạch cả người lóe lên lôi đình chi quang đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, một kiếm nhắm thẳng tim hắn vị trí đâm ra.
Ngụy Tuấn tuy trọng thương, nhưng hắn nếu trở lại tìm được cứu viện, như vậy chúng ta cho dù tránh né cũng không thể tránh né được.
Lần này nếu trở lại, hắn nhất định sẽ toàn lực ra tay, chúng ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Vừa rồi ta cảm nhận được hắn đã hướng Thanh Vân Tông trở lại, theo ta suy đoán chỉ có thể có hai trường hợp xảy ra mà thôi.
Một chính là hắn muốn tìm cứu viện giải quyết chúng ta, hai chính là hắn cảm giác mọi chuyện đã bại lộ, buốn mang theo của mình thứ quan trọng tẩu thoát!”
Từ Tiểu Bạch nghe xong lập tức cảm giác một cỗ khó hiểu đồng thời đối với Triệu Vô Cực năng lực lại một lần nữa cảm thán.
Rõ ràng vừa rồi hắn không hề phát hiện ra Ngụy Tuấn ẩn nấp vị trí cùng lúc hắn bỏ trốn phương hướng bỏ chạy, vậy mà Triệu Vô Cực lại có thể đơn giản phát hiện ra được đối phương hành tung, chỉ riêng ở chỗ này đã hơn hẳn hắn một bậc.
Tuy rất muốn hỏi Triệu Vô Cực là làm sao nắm bắt được Ngụy Tuấn hành tung, nhưng tu sĩ mỗi người đều có bí mật của riêng mình, hắn không tiện hỏi rõ bởi vậy chỉ có thể đổi một cái khác chủ đề:
“ ngươi trạng thái còn được sao? Chúng ta bây giờ nên làm gì?”
Triệu Vô Cực nhíu mày nói:
“ ta tuy rất suy yếu, nhưng dựa vào đan dược chống đỡ, trở về Thanh Vân Tông cũng không có vấn đề gì.
Nếu dọc đường gặp cái gì bất trắc, chỉ sợ ngươi phải một mình chống đỡ rồi!
Ngụy Tuấn trọng thương dùng bí pháp bỏ trốn, tốc độ cũng không nhanh, chúng ta nhất định phải nhanh chóng đuổi theo trở lại Thanh Vân Tông, mang chuyện này một lần làm cho xong!”
Từ Tiểu Bạch nhìn Triệu Vô Cực sắc mặt trắng bệch rất muốn để cho hắn nghỉ ngơi một lát, nhưng Triệu Vô Cực nhất quyết phải trở lại Thanh Vân Tông, cuối cùng hắn chỉ có thể thở dài mang lên Triệu Vô Cực cùng đi.
Triệu Vô Cực trong khóe mắt lóe lên tàn nhẫn quang mang:
“ Ngụy Tuấn, lần này ngươi chết chắc rồi!”