Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 890 : Bỏ trốn tố cáo
Ngày đăng: 16:56 19/04/20
Ở một vị trí hoang vu trong rừng cây, Ngụy Tuấn từ trong hắc khí hiện ra thân ảnh, cả người vô cùng chật vật, vết thương chồng chất.
Hắn dựa vào một gốc đại thụ, nôn ra bụng lớn máu tươi, một tay che lên trên vai mình vết thương, trong ánh mắt tràn đầy tơ máu cuồng hận ý.
“Từ Tiểu Bạch, Triệu Vô Cực, các ngươi được lắm!
Hôm nay ban tặng, nhất định ngày khác ta sẽ gấp trăm lần trả lại cho các ngươi!
Không tốt, ta nhất định phải nhanh chóng nghĩ cách trở lại thông báo cho phụ thân, để phụ thân mau chóng tẩu thoát.
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch nếu đồng thời tố giác, ai cũng bảo vệ không được ta.
Cho dù Hạ Chu trưởng lão đã nói sẽ làm chỗ dựa cho ta, nhưng ám sát nội môn trưởng lão con trai cùng chưởng môn chân truyền đệ tử là tử tội, hắn nhất định sẽ xem ta như con tốt thí không chút lưu tình vứt ra thí mạng, không thể tin tưởng hắn.
Ta cũng phải cẩn thận một chút, trở lại tông môn nhất định phải chọn tuyến đường ít người mà đi, cũng không được lộ ra bản thân đang trọng thương, nếu gây nên người khác chú ý, vậy thì sẽ vô cùng rắc rối.
Hai tên kia bị trọng thương, tốc độ không thể nào nhanh được, nếu có ý định dưỡng thương xong mới trở lại Thanh Vân Tông, ta còn có thể có một ít thời gian bỏ trốn.
Nhanh, nhất định không thể bỏ lỡ thời gian!”
Ngụy Tuấn trong lòng nhanh chóng tính toán, sau đó lần nữa thi triển bí pháp một đường vô cùng cẩn thận trở lại Thanh Vân Tông, nhanh chóng tìm lấy phụ thân hắn báo cáo tin dữ.
“Cái gì? Ngươi nói là thật? Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực đánh giết Hoàng Văn Trác,Phạm Trình, Khiết Tích ba tên kia, các ngươi hành động ám sát thất bại?’
Ngụy Tuấn đắng chát nói:
“ đúng vậy, phụ thân!”
Ngụy Tuấn tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, râu tóc cũng dựng đứng lên chỉ vào mặt hắn mắng:
“ Ngươi cái này ngu ngốc nghịch tử, ngươi cùng Triệu Vô Cực khắp nơi đối kháng thì cũng thôi đi, tại sao lại dám làm ra hành động như thế? ngươi không tính đến lúc thất bại thì hậu quả thế nào sao? Ngươi muốn hại chết phụ thân ngươi sao?’
Ngụy Tuấn cắn răng nói:
“ phụ thân, bây giờ mắng chửi ta thì có ích gì.
Bốn cái luyện khí kì đỉnh phong cũng không thể thành công đánh giết đối phương đây hoàn toàn chính là chuyện ngoài ý muốn, cho dù là ai cũng không nghĩ ra kết quả lại là như vậy.
Bây giờ chúng ta cần nhanh chóng bí mật rời khỏi Thanh Vân Tông, tìm một nơi có thể chứa chấp chúng ta nương nhờ vào, như vậy chúng ta mới có thể tiếp tục tu luyên tiếp, có một ngày trả thù được đối phương!”
Ngụy Tinh tức đến hai mắt trợn ngược lên:
“ ngươi còn muốn trả thù? Không phải trước đây ngươi cùng hắn lúc còn là hài tử chỉ vì một cái nho nhỏ thù hận mà đánh đến bây giờ sao?
Bao nhiêu năm như vậy, thất bại mấy lần, ta cùng mấy vị kia giúp ngươi chống lên, bảo vệ ngươi.
nàng vừa nói ra được rất nhiều nữ tu sĩ hưởng ứng:
“ đúng vậy, đúng là tên trời đánh a! may mắn Từ sư huynh không sao, còn cơ thể trở về tông môn!”
“mau mau đi bẩm báo các vị trưởng lão, chuyện này là đại sự a, nhất định phải để các trưởng lão giúp Từ sư huynh đòi lại công đạo!”
“đúng vậy, nhất đỉnh phải giúp sư huynh đòi lại công đạo. Ta thật muốn qua đưa cho sư huynh thuốc chữa thương a, đáng tiếc sư huynh đi quá nhanh, ta còn không kịp hiểu rõ tình hình đây!”
“ Từ Tiểu Bạch Từ sư huynh thật đáng thương, ta thật muốn cho hắn tự tay bôi thuốc chữa thương a!”
Triệu Vô Cực bị thương đổi lại chính là một đám nam tu sĩ hít khí lạnh, cảm giác chuyện này muốn động trời.
Mà Từ Tiểu Bạch bị thương, đổi lại chính là một đám nữ tu sĩ một mặt thương tiếc xuýt xoa nhìn hắn, ai cũng muốn cùng hắn thân cận một chút, cho hắn bôi lên thuốc chữa thương, cùng hắn nhiều trò chuyện vài câu.
Mỗi người đều là một mặt mê trai dáng vẻ nhìn lấy Từ Tiểu Bạch, có thể thấy được Từ Tiểu Bạch danh khí ở ngoại môn có bao nhiêu cao độ.
.........
“Vô Cực, mau ăn vào hạt đan dược này, để mẫu thân giúp ngươi trị thương!”
Sở Phi Huyền một mặt lo lắng đem chưa thương đan đưa cho Triệu Vô Cực, sau đó vận lên Tử Hà thần công, trực tiếp đẩy vào thể nội của hắn, giúp hắn tiêu hóa dược lực cùng điều hòa thương thế.
Nàng nhìn Triệu Vô Cực thương thế, hốc mắt ẩm ướt như muốn khóc, thương tâm vô cùng.
Triệu Phi Dương nhìn Triệu Vô Cực một mặt tái nhợt, trước ngực còn mang lên đáng sợ vết thương cùng vết máu khô cạn, tức giận vỗ mạnh lên ghế một cái, ánh mắt trợn to tràn đầy lửa giận âm trầm nói:
“ là ai?’
Bạch Vô Thường cùng La Thiên bên đều nhíu mày nhìn lấy Triệu Vô Cực, bọn hắn trong lòng đều có một cỗ phẫn nộ chi ý, nhưng Triệu Phi Dương đã lên tiếng, bọn hắn chỉ cần chờ đợi Triệu Vô Cực câu trả lời là được.
Thái Nhất cũng cau mày, Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực mang thương trở về, bất kể là ai ra tay, chuyện này đối với Thanh Vân Tông cũng là một cái to lớn đả kích.
Đây chính là Thanh Vân Tông tương lai a, hai cái thiên tài, chân chính thiên tài.
Nhìn Triệu Vô Cực vết thương, không nghi ngờ gì đây chính là muốn giết bọn hắn a.
Ở trên địa bàn bọn hắn muốn giết hai cái quan trọng nhất hậu bối của bọn hắn, cái này nếu còn nhịn, Thanh Vân Tông quả thật không cần tiếp tục mở cửa thu đồ rồi.
Triệu Vô Cực ăn được vào đan dược, sắc mặt mới tốt lên một chút.
Từ Tiểu Bạch lúc này tranh thủ nói ra:
“ Thái Nhất trưởng lão, chúng ta ở Vô tận sơn mạch thám hiểm gặp phải đồng môn sư huynh ám sát, xin ngài làm chủ cho chúng ta, cho chúng ta một cái công đạo!”