Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 13 : Vũ khí đáng tin nhất Resident Evil lại là...

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Dịch giả: Đường Huyền Trang



Phương Khải cẩn thần từng li từng tí né tránh Hunter truy sát, tốc độ nó rất nhanh, tấn công cũng rát gọn gàng linh hoạt!



Đấy chính là điều mà nó tổng kết ra từ nhiều năm vồ mồi tạo thành, đơn giản, mau lẹ lại hiệu quả!



Nhưng bây giờ Phương Khải đã quá quen thuộc phương thức vồ mồi của nó.



Nó lao nhanh về phía trước, ý định dùng cặp móng vuốt khỏe mạnh ôm chặt lấy Phương Khải! Nếu như bị đôi càng lực lưỡng kia ôm lấy, chắc chắn Phương Khải không có cách nào thoát ra được, lúc đó cái cổ của Phương Khải sẽ bị nó cắn đứt!



Nhưng dưới vô số lần chém giết sinh tử, Phương Khải đã nhớ kỹ tất cả chiêu thức của Hunter! Không chỉ nhớ kỹ, mà còn có thể biết được biểu hiện sẽ ra chiêu nào của nó.



Tốc độ Hunter mặc dù nhanh, nhưng cũng không nhanh bằng tốc độ phản ứng cực hạn của con người, cộng với việc Phương Khải đã sớm dự đoán, hắn linh hoạt tránh đi song trảo của Hunter!



Qua phòng rộng rãi bên cạnh, khiến cho Phương Khải có đủ không gian để tránh những đòn chính diện của Hungter.



Chiến đấu theo phương thức chạy vòng quanh, đối với hình thể to lớn như của Hunter tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt.



Thừa dịp nó theo quán tính lúc ôm trượt, Phương Khải lập tức ôm chặt cổ con quái thú này, giống như đã được tập luyện vô số lần, dao găm đâm chính xác vào đỉnh đầu nó!



Phốc phốc!



Một dòng máu tươi xen lấn óc từ đó phun ra!



Sau khi bị đau, Hunter điên cuồng giãy dụa, với lực lượng khổng lồ, nó hất văng Phương Khải ra ngoài!



Oanh!



Thân thể Phương Khải đập vào tường, trọng kích khiến cho vách tường phía sau Phương Khải hiện lên vết nứt!



Lực lượng mạnh như vậy, làm cho tâm lý những người đang xem cũng trầm xuống! Loại lực lượng này đã vượt qua con người nhiều lắm!



Mới chỉ hất văng ra đã mạnh như vậy, nếu tấn công bình thường thì sẽ có kết quả như nào?



Đáp án không cần phải nghĩ, chết chắc không cần nghi ngờ!



Dính trọng kích như vậy khiến cho đầu óc Phương Khải trở lên choáng váng, hoa mắt, thậm chí toàn bổ thân thể cũng bắt đầu mất cảm giác!



Mà Hunter lại lần nữa đi tới!



Nó từng bước từng bước đi đến trước mặt Phương Khải, giơ cao móng vuốt, ngay sau đó mạnh mẽ vung xuống!



- Xong!



Những người đứng sau Phương Khải như chìm xuống đáy vực, quái vật này quá mạnh! Hai nơi yếu hại đều bị đâm vào thế mà còn chưa chết?



Bọn hắn cảm thấy Phương Khải có mạnh hơn nữa thì lần này cũng xong!
- Magnum của ta không cần giảng đạo lý với người khác!



Phương Khải nhếch miệng lên cười, ngay khi Hunter nhào đến, bóp cò!



Một tiếng súng lớn vang lên!



Oanh!



Hunter đang nhào đến lập tức bị một súng bắn bay ra ngoài, trên thân xuất hiện một cái lỗ máu cực lớn!



Nhìn thôi cũng giật mình!



Không đợi Hunter bò dậy, Phương Khải lại bắn thêm một súng!



Lúc này Hunter nằm im trên mặt đất, chết hoàn toàn!



- Súng này...?!



Có thế đánh cho Hunter không lực hoàn thủ, mấy người nhìn khẩu súng có kiểu dáng kì lạ trong tay Phương Khải, xanh hết cả mắt.



Nếu như không phải cách cái màn hình, bọn hắn bây giờ liền cướp khẩu súng uy lực vô cùng lớn này rồi!



- Chủ quán, súng này là súng gì?



- Magnum.



Phải! Đấy chính là Magnum nổi danh nhất trong Resident Evil! Đương nhiên, khi Phương Khải chơi bản cũ lúc nhỏ đều gọi nó là súng lục.



Thấy Phương Khải chỉ bắn hai súng lập tức cất vào ba lô.



Lầm Thiệu nghi hoặc hỏi.



- Chủ quán, tại sao lại cất súng đi.



Dù sao thì súng có uy lực lớn như thế, tại sao còn muốn dùng dao để mạo hiểm?



- Có thể là đạn rất hiếm.



Tống Thanh Phong nhíu mày, rõ ràng hắn cũng cùng cảnh ngộ.



Trên thực tế, khi trò chơi đến giai đoạn này, đạn bắt đầu có nguy cơ bị thiếu.



Tống Thanh Phong nói không sai, đạn của súng này cực kì quý, dùng một viên là thiếu một viên!



Bởi vậy không gặp phải nguy hiểm chính thức, hắn cũng không muốn lãng phí.