Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 35 : Cuối cùng cũng có lúc hóa bướm

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Dịch giả: Đường Huyền Trang



Thanh Phong Minh Nguyệt các.



Bên trong một căn phòng đặc biệt ở góc phía nam.



Thanh niên để ria mép lấy ra một tẩu thuốc tinh xảo xinh xắn, sau đó đốt lên, một làn khói nhẹ khẽ bay lên.



Hắn hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn về phía ngoài cửa sổ.



Ngồi đối diện hắn là một thanh niên mặc áo bào màu lam nhạt, toàn thân toát ra một loại khí chất thoát trần, rõ ràng không phải người phàm.



- Mạc tiên sinh, ngài đang nhìn cái gì?



Thái độ của tên tu sĩ này vô cùng cung kính đối với thanh niên để ria mép kia.



- Có chút tiếc nuối.



Thanh niên để ria mép cười nhạt nói.



- Vật quý giá nhất trong Cửu Hoa thành này, lại không thể mang đi.



- Vật quý giá nhất?



Tu sĩ áo lam cực kì kinh ngạc.



- Nghe nói qua Resident Evil chưa?



Thanh niên để ria mép cười nhạt nói.



- Đó là cái gì?



Tu sĩ áo lam càng thêm kinh ngạc.



Thanh niên để ria mép cười cười:



- Hạo Nhiên a, trước khi ngươi trở thành tu sĩ, ta đã nhắc nhở qua ngươi, đừng để thân phận che mờ mắt.



- Đa tạ tiên sinh nhắc nhở...



Thanh niên mặc áo lam đổ mồ hôi lạnh, cho dù hắn bây giờ đã trở thành tu sĩ, cũng không dám vì vậy mà lỗ mãng.



- Hẻm nhỏ phía Đông thành Cửu Hoa, có một quán tên là "Khởi Nguyên", đấy là một nơi rất có ý tứ.



Thanh niên để ria mép cười cười.


Nạp Lan Minh Tuyết liếc Phương Khải đang nằm một cái, đôi mi thanh tú cau lại.



Từ khi nàng tới chỗ này, chưa từng thấy Phương Khải chơi trò chơi, lại không nghĩ rằng, thế mà còn có một đoạn lịch sử như thế.



"Người đầu tiên dùng đao","Người đầu tiên qua cửa", "Người khai sáng lịch sử", những chữ này không thể nghi ngờ là minh chứng cho việc trước đó Phương Khải đã đi trước tất cả mọi người, trong mắt Nạp Lan Minh Tuyết mang theo một chút nghi ngờ:



- Đã qua cửa sớm vậy sao?



- Muốn qua?



Mọi người thấy, Bạo Quân đã bị Tống Thanh Phong đánh cho tàn phế, máy bay trực thăng cũng hạ xuống, chỉ chờ súng bắn tên lửa được ném xuống là tất cả sẽ kết thúc!



Không ít người ở đây đều được chứng kiến uy lực của súng bắn tên lửa, coi như không biết đến, cũng được người chơi già dặn kinh nghiệm miêu tả lại, biết được một pháo của vũ khí siêu cấp này có thể làm Bạo Quân nổ nát vụn, khi súng bắn tên lửa từ trên trực thăng ném xuống, tất cả mọi người đều ôm ánh mắt mong đợi, nhìn màn hình!



Trong màn hình, Tống Thanh Phong đã bóp cò súng!



Sưu!



Theo hỏa diễm bay toán loạn khắp màn hình, nhân vật chính Chris ngồi lên máy bay trực thăng rời đi, Tống Thanh Phong cảm thấy trong lòng mình dường như có một âm thanh đang muốn gào thét!



- Rốt cục cũng qua cửa!



Tống Thanh Phong đứng lên từ chỗ ngồi, quơ quơ nắm đấm, nhìn chăm chú vào màn hình.



Một câu chuyện đã kết thúc, nhưng có một cuộc mạo hiểm khó quên, vĩnh viễn tồn tại trong tâm trí hắn.



Hồi tưởng lại kinh nghiệm những ngày này của mình, hưng phấn khi thu được vũ khí mới, kích động khi chiến thắng cường địch, sung sướng khi thảo luận tình tiết kịch bản cùng bằng hữu, cảm động khi được đồng đội liều mình cứu giúp, gian nan khi gặp phải nan đề.



Hắn giống như là một con ấu trùng bé nhỏ, ở bên trong một cái thế khác, ngửi được hương hoa, cũng thấy được cầu vồng, trải qua mưa gió, cuối cùng cũng nhả tơ thành kén, phá kén thành bướm, tạo thành thời khắc rực rỡ nhất cuộc đời của mình.



Khi hắn chính thức hoàn thành toàn bộ câu chuyện, nội tâm đang xúc động.



" Thời gian lên máy của ngài đã đạt mức cao nhất, mời ngày mai lại đến."



Nhìn đám người đang vây quanh bốn phía chật như nêm cối, giây phút này dường như dừng lại trong lòng của tất cả mọi người.



Tất cả mọi người bọn hắn đều là nhân chứng cho giây phút đấy.



Rất lâu sau, khi quán nét Khởi Nguyên không còn chỉ có một cái trò chơi Resident Evil, khi mà Resident Evil bắt đầu vang dội toàn thế giới, Tống Thanh Phong lại nhớ lại lúc này, bắt đầu từ việc đám người mình nhìn chủ quán đánh qua cửa, đến khi bản thân mình qua cửa, tất cả đều như một bức họa.



- Đấy chính là một cái dư vị đáng giá nhất.



Hắn nói như vậy.



Một trận hoan hô, đột nhiên vang lên bên trong quán net!