Hệ Thống Liệp Diễm
Chương 6 : Thiên Lâm Thành
Ngày đăng: 01:23 27/06/20
Thiên Lâm Thành, là một tòa thành trực thuộc 100 tòa thành của Đại La Vương Quốc, một trong tám Vương Quốc mạnh nhất đại lục.
Thiên Linh Đại lục là một đại lục rộng lớn vô biên chưa ai có thể đo đếm được sự rộng lớn của nó cho dù những tu sĩ có sức mạnh vô biên. Nhưng nó không phải đại lục không người quản, trên đại lục có 4 Đế Quốc cực mạnh chia ra để thống trị theo thứ tự là: Thanh Long Đế Quốc Nằm ở phía đông đại lục, Bạch Hổ Đế Quốc Nằm ở nằm ở phía tây đại lục, Chu Tước Đế Quốc Nằm ở phía nam đại lục, Huyền Vũ Đế Quốc nằm ở phía đông đại lục.
Đế Hoàng của mỗi quốc gia đều là những người đạt được cảnh giới Độ kiếp chi cảnh, khi đến đại thừa thì phải nhường vị cho con cháu còn mình thì làm thái thượng hoàng, có có tin đồn rằng mỗi quốc gia đều có Thần Thú trấn thủ, mỗi con đều là cảnh giới chân tiên. Trong mỗi quốc gia không bình tĩnh như vẻ bề của nó, có quyền lợi thì tất nhiên có minh tranh ám đấu, ta giết ngươi, ngươi giết ta để tranh được lợi ích về mình, cho dù ngươi có là anh em ruột đi nữa chỉ cần lợi ích của nó đủ lớn thì tình anh em không đán một xu, bởi thế ở cái thế giới mạnh được yếu thua này thì tình người rất ít khi tồn tại, có một ví dụ điển hình lợi ích không từ thủ đoạn nào, đó chính là gia đình hoàng đế để lên được cái ngai vàng đó, thì trên tay chắc chắn sẽ nhuộm không ít máu tươi của huynh đệ mình, triều đại nào cũng vậy chỉ có lợi ích là vĩnh viễn không có bằng hữu vĩnh viễn.
Đại lục này không chỉ có 4 Đế Quốc hùng cường kia, ở dưới chúng còn có tám vương quốc phụ thuộc Đế Quốc tồn tại và 80 mươi tiểu vương phụ thuộc 8 Vương Quốc.
Trên đại lục không chỉ có những quốc gia này còn có thập Đại tông môn tông môn tồn tại song song với 4 đế quốc, chúng mạnh không thua một đế quốc nào có khi còn mạnh hơn, chúng nằm rải rác khắp 4 phương tám hướng của đại lục.
Câu chuyện của nhân vật chính của chúng ta bắt đầu từ Thiên Lâm thành một trong 100 tòa thành của Đại La Vương Quốc 1 trong 8 Vương Quốc của đại lục Thiên Linh.
Bên trong thành Thiên Lâm, đây là một tòa thành nhộn nhịp, ồn ào. Có thể nói đây là một tòa thành rất phát triển, bởi vì khi đặt chân vào tòa thành này chúng ta có thể thấy người xe ra vào tòa thành này như nước, phía 2 bên trái phải của tòa thành là những quán ăn, quán rượu, các cửa hàng bán đan dược, vũ khí và có cả thanh lâu kĩ viện có các cô gái đang đứng phía trước thanh lâu ăn mặc hở hang la hét quyến rũ những tên công tử nhà giàu tiêu tiền như nước vào trong.
– Thật lạ một tòa thành nhộn nhịp!
Long Ngạo nhìn thật lâu rồi cảm khái.
– Chàng đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài không đủ đâu, tòa thành này còn có những địa phường rất đen tối mà chàng không tưởng tượng ra đâu!
Lan Như Nguyệt sâu kín nói.
– Những mặt đen tối như thế nào mà khiến lão bà xinh đẹp của ta phải lộ vẽ mặt như thế.
Long Ngạo kinh ngạc nói.
– Ở ngoài đừng gọi ta như thế.
Lan Như Nguyệt đỏ mặt nói.
– Thế ta nên gọi thế nào.
– Hứ... Chẳng phải lúc trước chàng muốn ta làm mẫu thân chàng hay sao.
Lan Như Nguyệt giả vờ tức giận nói.
– Thế à... ta quên, thế từ nay ở mặt ngoài thì gọi nàng là mẫu thân, còn lúc ở một mình thì gọi là lão bà nhé.
– À... Được...
Lan Như Nguyệt đỏ mặc lí nhí nói.
– À... khặc khặc... mẫu thân đại nhân.
Hắn cười xấu xa lấy 2 tay ôm nàng.
– Chàng làm gì thế, đây là ở ngoài đường mà!
Lan Như Nguyệt hoảng loạn nói.
– Nàng nói gì thế, có đạo lí nào nào không cho con trai ôm mẫu thân không hả.
Long Ngạo xấu xa nói.
– Hứ... ta không lí đến chàng nữa.
Nàng ta giả vờ giận.
– Thôi nào cô tiểu nãi nãi của ta, ta chịu thua được chưa.
– Hứ... thế còn được nếu không từ này không cho chàng đụngg vào ta.
Lan Như Nguyệt đe dọa nói.
– Được rồi... lão bà là nhất... thế bây giờ nàng kể cho ta nghe về bố cục thế lực trong thành này chút đi.
Hắn nhanh chóng đưa chú ý của nàng sang chuyện khác.
Nàng thấy thế cũng không so đo với hắn nữa.
Theo lời kể của Lan Như Nguyệt thì, trong thành Thiên Lâm có lục đại thế gia theo thứ tự là.
– Lâm gia: gia chủ là Lâm Thống Nhất.
– Hoa gia: gia chủ là Hoa Thiên Long.
– Lan gia: gia chủ là Lan Như Ngọc.
– Vương gia: gia chủ là Vương Vĩnh.
– Hạ gia: gia chủ là Hạ Thừa An.
– Trịnh gia: gia chủ là Trịnh Khiêm.
Trong lục đại thế gia này thì lấy Trịnh gia đứng đầu, bởi vì trịnh gia là thành chủ, ngoài ra Trịnh Khiêm còn là một tu sĩ nguyên anh tầng 1 nữa, sức mạnh áp đảo 5 thế gia còn lại. Năm cái thế gia còn lại không một thế gia nào có nguyên anh cả, cho dù muốn có Trình gia cũng không để việc này xảy ra, làm ảnh hưởng đến địa vị của mình.
Lan Như Nguyệt là vợ của gia chủ lâm gia, bởi vì Lan gia và Lâm gia nhiều thế hệ hay thông hôn với nhau, có thể nói tình cảm khá vững chắc, có gì thì hai nhà liên hợp lại đối phó. Nghe Lan Như Nguyệt kể, tại Lâm gia nàng còn có 2 cô con gái, một 14 tuổi, một 12 tuổi rất xinh đẹp và hoạt bát, đáng yêu.
Nghe Lan Như Nguyệt kể về các thế lực trong thành và sau cùng là 2 cô con gái nàng.
Khi nghe đến 2 cô con gái của nàng, hắn bất chợt cúi đầu nghiền ngẫm, không biết trong đầu hắn nghĩ gì.
Thấy hắn cúi đầu thế nàng cũng không quan tâm. Thế là 2 người tiếp bước đi đến lâm gia đại trạch.
Thiên Linh Đại lục là một đại lục rộng lớn vô biên chưa ai có thể đo đếm được sự rộng lớn của nó cho dù những tu sĩ có sức mạnh vô biên. Nhưng nó không phải đại lục không người quản, trên đại lục có 4 Đế Quốc cực mạnh chia ra để thống trị theo thứ tự là: Thanh Long Đế Quốc Nằm ở phía đông đại lục, Bạch Hổ Đế Quốc Nằm ở nằm ở phía tây đại lục, Chu Tước Đế Quốc Nằm ở phía nam đại lục, Huyền Vũ Đế Quốc nằm ở phía đông đại lục.
Đế Hoàng của mỗi quốc gia đều là những người đạt được cảnh giới Độ kiếp chi cảnh, khi đến đại thừa thì phải nhường vị cho con cháu còn mình thì làm thái thượng hoàng, có có tin đồn rằng mỗi quốc gia đều có Thần Thú trấn thủ, mỗi con đều là cảnh giới chân tiên. Trong mỗi quốc gia không bình tĩnh như vẻ bề của nó, có quyền lợi thì tất nhiên có minh tranh ám đấu, ta giết ngươi, ngươi giết ta để tranh được lợi ích về mình, cho dù ngươi có là anh em ruột đi nữa chỉ cần lợi ích của nó đủ lớn thì tình anh em không đán một xu, bởi thế ở cái thế giới mạnh được yếu thua này thì tình người rất ít khi tồn tại, có một ví dụ điển hình lợi ích không từ thủ đoạn nào, đó chính là gia đình hoàng đế để lên được cái ngai vàng đó, thì trên tay chắc chắn sẽ nhuộm không ít máu tươi của huynh đệ mình, triều đại nào cũng vậy chỉ có lợi ích là vĩnh viễn không có bằng hữu vĩnh viễn.
Đại lục này không chỉ có 4 Đế Quốc hùng cường kia, ở dưới chúng còn có tám vương quốc phụ thuộc Đế Quốc tồn tại và 80 mươi tiểu vương phụ thuộc 8 Vương Quốc.
Trên đại lục không chỉ có những quốc gia này còn có thập Đại tông môn tông môn tồn tại song song với 4 đế quốc, chúng mạnh không thua một đế quốc nào có khi còn mạnh hơn, chúng nằm rải rác khắp 4 phương tám hướng của đại lục.
Câu chuyện của nhân vật chính của chúng ta bắt đầu từ Thiên Lâm thành một trong 100 tòa thành của Đại La Vương Quốc 1 trong 8 Vương Quốc của đại lục Thiên Linh.
Bên trong thành Thiên Lâm, đây là một tòa thành nhộn nhịp, ồn ào. Có thể nói đây là một tòa thành rất phát triển, bởi vì khi đặt chân vào tòa thành này chúng ta có thể thấy người xe ra vào tòa thành này như nước, phía 2 bên trái phải của tòa thành là những quán ăn, quán rượu, các cửa hàng bán đan dược, vũ khí và có cả thanh lâu kĩ viện có các cô gái đang đứng phía trước thanh lâu ăn mặc hở hang la hét quyến rũ những tên công tử nhà giàu tiêu tiền như nước vào trong.
– Thật lạ một tòa thành nhộn nhịp!
Long Ngạo nhìn thật lâu rồi cảm khái.
– Chàng đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài không đủ đâu, tòa thành này còn có những địa phường rất đen tối mà chàng không tưởng tượng ra đâu!
Lan Như Nguyệt sâu kín nói.
– Những mặt đen tối như thế nào mà khiến lão bà xinh đẹp của ta phải lộ vẽ mặt như thế.
Long Ngạo kinh ngạc nói.
– Ở ngoài đừng gọi ta như thế.
Lan Như Nguyệt đỏ mặt nói.
– Thế ta nên gọi thế nào.
– Hứ... Chẳng phải lúc trước chàng muốn ta làm mẫu thân chàng hay sao.
Lan Như Nguyệt giả vờ tức giận nói.
– Thế à... ta quên, thế từ nay ở mặt ngoài thì gọi nàng là mẫu thân, còn lúc ở một mình thì gọi là lão bà nhé.
– À... Được...
Lan Như Nguyệt đỏ mặc lí nhí nói.
– À... khặc khặc... mẫu thân đại nhân.
Hắn cười xấu xa lấy 2 tay ôm nàng.
– Chàng làm gì thế, đây là ở ngoài đường mà!
Lan Như Nguyệt hoảng loạn nói.
– Nàng nói gì thế, có đạo lí nào nào không cho con trai ôm mẫu thân không hả.
Long Ngạo xấu xa nói.
– Hứ... ta không lí đến chàng nữa.
Nàng ta giả vờ giận.
– Thôi nào cô tiểu nãi nãi của ta, ta chịu thua được chưa.
– Hứ... thế còn được nếu không từ này không cho chàng đụngg vào ta.
Lan Như Nguyệt đe dọa nói.
– Được rồi... lão bà là nhất... thế bây giờ nàng kể cho ta nghe về bố cục thế lực trong thành này chút đi.
Hắn nhanh chóng đưa chú ý của nàng sang chuyện khác.
Nàng thấy thế cũng không so đo với hắn nữa.
Theo lời kể của Lan Như Nguyệt thì, trong thành Thiên Lâm có lục đại thế gia theo thứ tự là.
– Lâm gia: gia chủ là Lâm Thống Nhất.
– Hoa gia: gia chủ là Hoa Thiên Long.
– Lan gia: gia chủ là Lan Như Ngọc.
– Vương gia: gia chủ là Vương Vĩnh.
– Hạ gia: gia chủ là Hạ Thừa An.
– Trịnh gia: gia chủ là Trịnh Khiêm.
Trong lục đại thế gia này thì lấy Trịnh gia đứng đầu, bởi vì trịnh gia là thành chủ, ngoài ra Trịnh Khiêm còn là một tu sĩ nguyên anh tầng 1 nữa, sức mạnh áp đảo 5 thế gia còn lại. Năm cái thế gia còn lại không một thế gia nào có nguyên anh cả, cho dù muốn có Trình gia cũng không để việc này xảy ra, làm ảnh hưởng đến địa vị của mình.
Lan Như Nguyệt là vợ của gia chủ lâm gia, bởi vì Lan gia và Lâm gia nhiều thế hệ hay thông hôn với nhau, có thể nói tình cảm khá vững chắc, có gì thì hai nhà liên hợp lại đối phó. Nghe Lan Như Nguyệt kể, tại Lâm gia nàng còn có 2 cô con gái, một 14 tuổi, một 12 tuổi rất xinh đẹp và hoạt bát, đáng yêu.
Nghe Lan Như Nguyệt kể về các thế lực trong thành và sau cùng là 2 cô con gái nàng.
Khi nghe đến 2 cô con gái của nàng, hắn bất chợt cúi đầu nghiền ngẫm, không biết trong đầu hắn nghĩ gì.
Thấy hắn cúi đầu thế nàng cũng không quan tâm. Thế là 2 người tiếp bước đi đến lâm gia đại trạch.