Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 1154 : Đánh hứa bùi, chém chư hầu (26)
Ngày đăng: 14:41 30/04/20
“Chỉ sợ là Hồng Môn Yến…”
Tần Cung n3hìn thấy nội dung của thiệp mời, vô thức nh2íu mày.
Hai quân chuẩn bị khai chiế0n, Dương Tư gần gũi với quân địch, chỉ cần 0sơ sẩy một chút sẽ khiến cấp trên hoài nghi3 ngay.
Loại kế ly gián này trông có vẻ đơn giản, nhưng thường có thể đem lại hiệu quả ngoài dự liệu.
Chỉ tiếc…
Chủ công của bọn họ không phải là kẻ ngốc, cô sẽ không để cho người khác nắm mũi dắt đi. Nếu như kẻ địch có ý định này, như vậy thật đúng là ngu xuẩn.
Dương Tư khép thiệp mời lại, cười mỉa mai, nói: “Hồng Môn Yến thì sao chứ? Ta chẳng qua chỉ là một quân sư nho nhỏ, không thể nào thao túng thế cục trận chiến được.”
Nếu thật đúng là Hồng Môn Yến thì hẳn là nên nhắm vào chủ công mới phải. Đối phó với Dương Tư gã thì không khỏi có phần chuyện bé xé ra to mất rồi.
Tần Cung nghẹn lời, chần chờ một lúc rồi nói: “Bên phía chủ công…”
“Chủ công mắt sáng, tâm sáng, thủ đoạn tầm thường không có tác dụng với chủ công đâu. Ngược lại ta hơi hiếu kỳ, đám người bên Hứa Bùi kia đột nhiên bày trò để làm gì?” Dương Tư căn bản không lo lắng, gã theo Khương Bồng Cơ mấy năm, vẫn phải có một chút tin tưởng: “Ta muốn qua xem thử.”
Tần Cung nghe xong lời ấy bèn nuốt lời muốn khuyên nhủ về.
Nếu như quân sư đã nắm chắc, vậy hắn yên tâm.
Chỉ là…
“Trước khi đi, hay quân sư cứ qua nói với chủ công một câu? Nếu như chưa được sự cho phép, tự mình đi đến nơi hẹn, chỉ sợ bọn họ sẽ dùng chuyện này để đặt điều.”
Tần Cung còn rất trẻ, nhưng chủ cũ của hắn chính là Hứa Phỉ, hắn được mài giũa tới mức cẩn trọng, cảm giác còn cẩn thận hơn cả Dương Tư.
Dương Tư nghe xong, mím môi bật cười.
Dương Tư cuộn thiệp mời, gõ nhẹ lên bàn, phát ra những tiếng êm tai.
“Lời này của Tần Hiệu úy rất có lý…”
Dương Tư tự nhận mình là vô danh tiểu tốt, nhưng gã vẫn thu hút không ít cừu hận, nói không chừng có người muốn nhân cơ hội này tính kế gã.
Bữa Hồng Môn Yến này, Dương Tư vẫn dẫn thêm một số người đi cùng, tăng thêm can đảm, coi như có thêm chút tiền đặt cược cho cái mạng nhỏ.
Còn hai ngày nữa là đến ngày dự tiệc, Dương Tư nói chuyện này cho Khương Bồng Cơ, cô ném cho gã một ánh mắt khinh thường.
“Huynh không sợ bọn họ hạ độc chết huynh trong bữa tiệc à?”
Khương Bồng Cơ nhíu mày nhìn mưu sĩ nhà mình. Cô cảm thấy thế lực nhà mình có độc. Ngoại trừ mấy võ tướng thật thà, mấy văn thần cơ bản không có ai an phận. Phong Cẩn, Vệ Từ vẫn còn ổn, dù sao bọn họ xuất thân thế gia, tính cách ôn hòa, cẩn trọng. Mấy người như Phong Chân và Dương Tư thì lại khác.
Dương Tư nói: “Hai quân giao chiến, không chém sứ giả.”
Dương Tư không phải là chư hầu, gã chẳng qua chỉ là mưu sĩ dưới trướng chư hầu, không đáng để Hứa Bùi phá vỡ quy luật thép này.
Dù không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bên trong, nhưng dựa vào thính lực và thị lực của mình, trong đầu cô có thể tưởng tượng ra bảy tám phần.
Dương Tư nhỏ giọng nói: “Đợi một chút là biết.”
Trong bữa tiệc không nói, sau tiệc nhất định sẽ lộ ra.
Chẳng qua…
Dương Tư ngàn vạn lần không nghĩ đến, Triệu Thiệu lại chuẩn bị cho mình một phần “lễ lớn” đến như thế!
“Trong phòng có người…”
Còn chưa tới gần, Khương Lộng Cầm đã phát hiện ra trong phòng có hơi thở của người sống.
Dương Tư bĩu môi: “Chẳng lẽ là mỹ nhân kế?”
Khương Lộng Cầm buông tầm mắt xuống, lạnh lùng nói: “Đúng là bánh bao thịt đánh chó, có đi không có về, mỹ nhân kế là kế sách ngu xuẩn nhất.”
Dương Tư: “…”
Khương Hiệu úy, cô vơ đũa cả nắm rồi!
Vì cứu vãn mặt mũi của mình, Dương Tư nói: “Có lẽ là ám sát chăng?”
Khương Lộng Cầm ngạc nhiên: “Nếu như muốn ám sát, không phải đầu độc trên tiệc còn nhanh hơn à?”
Nhìn Dương Tư ăn uống vui vẻ như thế, rượu ngon, món ngon, ai đến cũng không từ chối, còn có mỹ nhân hầu hạ, thành quỷ cũng là quỷ phong lưu.
Dương Tư: “…”
Vì không muốn nói đến chuyện lúng túng này, Dương Tư mở cửa phòng ngủ ra, trong phòng có thắp rất nhiều nến, một người đàn bà có dáng người yểu điệu đang ngồi trên ghế.
Mỹ nhân kế!
Khương Lộng Cầm ném cho Dương Tư một ánh mắt “huynh kiềm chế một chút”, ánh mắt cười như không cười: “Gặp nguy hiểm nhớ kêu lên, mạt tướng ở ngay bên ngoài, một bước cũng không rời. Nếu như không có nguy hiểm gì, lúc Dương quân sư hưởng thụ mỹ nhân, cũng nên cố kỵ một chút, đừng làm ra động tĩnh quá lớn, tránh quấy rầy giấc ngủ của người khác. Tuy rằng bánh bao thịt đưa tới cửa còn miễn phí, không ăn cũng uổng…”
Dương Tư nhíu mày.
Bóng lưng của người đàn bà này… hơi quen… Hình như đã gặp ở đâu đó rồi.
Không để ý Khương Lộng Cầm nói gì, Dương Tư đi vào, người đàn bà nghe được động tĩnh bèn quay sang.
Dương Tư đứng lại nhìn, bỗng nhiên giận tái mặt, nhanh chóng đi đến.
“Sao lại là ngươi?”
Dương Tư mơ hồ nhận ra, cái bẫy lần này là bẫy gì.