Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1182 : Đánh hứa bùi, chém chư hầu (54)

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Sự gia nhập của Dương Đào đã rót một chảo dầu nó3ng vào chiến cục vốn dĩ đang bình lặng.



Hoàng Tung và Hứa Bùi yên lặng lo lắng, Khương0 Bồng Cơ lại thở phào nhẹ nhõm.



“Có sự 0trợ giúp của Dương Đào, chiếm được quận Chiết h3ẳn là không thành vấn đề.”



Khương Bồng Cơ đã ra lệnh cho Trình Viễn đi giữ chân binh mã ở quận Chiết từ sớm rồi, binh mã hai bên giằng co nhau đã nửa tháng.



Dương Tư cười tủm tỉm nói: “Dù có nói vậy, nhưng nếu Dương Đào thình lình đổi ý, vậy thì cũng khó nói rồi.”



Khương Bồng Cơ nói: “Người khác thì có thể, nhưng khả năng Dương Đào làm vậy không lớn.”



Dương Tư nói: “Nếu như Hứa Bùi chủ động dâng Triệu Thiệu ra để bảo vệ bản thân, làm dịu sự căm hận của Dương Đào, thì phải làm sao?”



Đã lấy lại được một nửa Chương Châu, giết nốt Triệu Thiệu, vậy thì coi như Dương Đào đã báo thù giết cha xong.



Chỉ cần Hứa Bùi nhịn đau cắt một chút thịt để vỗ về Dương Đào, biết đâu được lại có thể xoa dịu được anh ta.



“Tên Hứa Bùi này có một ưu điểm vô cùng chí mạng, đó là rất sĩ diện.” Khương Bồng Cơ giễu cợt: “Triệu Thiệu là sĩ tộc chủ động dựa vào hắn ta, cho dù hắn đã hãm hại Dương Kiển, nhưng vẫn chưa đụng chạm tới lợi ích của Hứa Bùi. Nếu Hứa Bùi muốn đẩy hắn ra chết thay vì lợi ích… Không nhắc tới chuyện khác, tiếng tốt mà Hứa Bùi xây dựng hai ba mươi năm nay đều sẽ bị hủy chỉ trong chốc lát rồi. Sau chuyện đó, làm gì còn sĩ tộc nào dám dựa vào hắn ta nữa?”



Vốn dĩ Hứa Bùi xuất thân sĩ tộc, tổ tiên có danh vọng rất cao, những thứ đó đều là vốn liếng chính trị của hắn ta, đồng thời cũng là gánh nặng của hắn ta.



Có một loại gánh nặng được gọi là biết quá sức mà vẫn làm, Hứa Bùi biết rõ Triệu Thiệu là một củ khoai nóng bỏng tay, hắn ta cũng sẽ không để Triệu Thiệu làm con tốt thí.



Dương Tư cười nói: “Chủ công hiểu khá rõ về Tín Chiêu Công.”



“Lòng người phức tạp, nhưng hắn ta lại là một kẻ đơn thuần.” Khương Bồng Cơ nói: “Bên Công Liêu hẳn cũng nên có tin tốt rồi.”



Khương Bồng Cơ rất kỳ vọng vào Trình Viễn, mà cậu cũng không phụ sự tin tưởng của cô.
Ngay khi bọn chúng rơi vào mai phục, Trình Viễn lại cắt quân đi tấn công cổng thành ở biên giới quận Chiết.



Phá được tòa thành này, coi như quận Chiết không còn gì che chở chỗ hiểm yếu nữa, Trình Viễn có thể thuận theo đường thủy bên trong quận Chiết, điều binh đi thẳng vào trong. Mặc dù trên đường có quân đội canh giữ, nhưng phần lớn binh lực đều đã bị Hứa Bùi điều động đến quận Hỗ, chỉ cần não Trình Viễn không bị co giật thì cậu tuyệt đối không thể thua.



Tuyến phòng thủ của quận Chiết sắp sụp đổ, đám Hứa Bùi nhìn thấy mà lòng như lửa đốt.



Hắn ta định tăng binh sĩ tới chi viện, nhưng trên đường lại xuất hiện một sát thần – Khương Bồng Cơ.



Rõ ràng Hứa Bùi đã quên mất phương châm chiến lược của Hàn Úc, trực tiếp cho binh sĩ đấu một trận ác chiến có quy mô lớn nhất từ khi khai chiến tới nay ngay giữa đường với Khương Bồng Cơ. Kết quả tất nhiên là càng sốt ruột càng bất lợi, mất đi sự cản trở từ địa hình, kỵ binh của Khương Bồng Cơ còn không mừng rỡ giẫm đạp kẻ địch sao?



Kỵ binh Bắc Cương mạnh đến vậy, không phải cuối cùng vẫn bị Khương Bồng Cơ nghĩ cách dẹp đi à?



Chỉ là một Hứa Bùi thôi, cô sợ chắc?



Nếu không phải có Hoàng Tung chi viện giữa đường, giúp cho Hứa Bùi ổn định được trận thế, thì tổn thất của hắn ta còn lớn hơn nữa.



Cùng lúc đó, sứ giả mà Hứa Bùi phái đi cũng đã gặp được Dương Đào, “moi ra được” từ miệng anh ta lý do anh ta liên minh với Khương Bồng Cơ.



Nói thật, ban đầu Dương Đào không muốn bị kéo vào thế cục Đông Khánh, anh ta chỉ muốn yên tĩnh phát triển, để cho đám thần tiên kia tự nội chiến với nhau.



Ai bảo Hứa Bùi chấp nhận cho Triệu Thiệu dựa dẫm cơ chứ?



“Mối thù giết cha, không đội trời chung, sao có thể dễ dàng tha thứ cho kẻ thù ung dung ngoài vòng phát luật như vậy?” Dương Đào bình tĩnh nói, trên khuôn mặt trưởng thành xuất hiện vẻ uy nghiêm của đấng bề trên: “Sứ giả không cần nói nhiều, Đào định sẽ tự tay giết kẻ tiểu nhân Triệu Thiệu, để an ủi cha già trên trời có linh thiêng.”



Sứ giả á khẩu rồi.



Dương Đào nói quả quyết như vậy, hắn lại không thể làm chủ thay Hứa Bùi đẩy Triệu Thiệu ra…