Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 1183 : Đánh hứa bùi, chém chư hầu (55)
Ngày đăng: 14:42 30/04/20
“Ngươi chắc chắn là thằng nhãi Dương Đào đó nói vậy sao?”
Nhận được 3câu trả lời từ sứ giả, sắc mặt Hứa Bùi tái xanh, thứ nhất là tức giận vì ch2uyện Triệu Thiệu làm sai lại để hắn ta gánh hậu quả, thứ hai là tức giận vì0 không có ai nhắc nhở mình.
Hứa Bùi lôi kéo các thế lực sĩ tộc, tổ 0chức một mạng lưới nhân mạch khổng lồ, cái loại tướng quân tép riu cho có n3hư Triệu Thiệu, hắn ta không có tới hàng trăm thì cũng có bốn, năm chục. Mỗi một sĩ tộc tham gia vào thì đều có nghĩa là tự mở rộng nhân mạch của thế lực mình, sao Hứa Bùi lại chủ động từ chối được?
Triệu Thiệu cũng là một danh sĩ có tiếng ở quận Đông Môn Chương Châu, mà Hứa Bùi vẫn luôn rất khoan dung với các danh sĩ.
Hắn chạy tới muốn dựa vào mình, điều này chứng minh danh tiếng của hắn ta cũng có sức hấp dẫn với danh sĩ.
Hắn ta hoàn toàn không ngờ rằng, trên đầu Triệu Thiệu còn vướng một khoản nợ như vậy, nếu như biết trước, hắn ta chưa chắc đã chấp nhận người kia.
Trên mặt Hứa Bùi không có thay đổi gì nhiều, nhưng trong lòng đã hối hận đến xanh ruột rồi.
Làm trước nói sau, ai chẳng làm được.
Ai hiểu rõ Hứa Bùi sẽ biết, cho dù hắn ta biết trước Triệu Thiệu có ân oán với Dương Đào, hắn ta cũng sẽ chấp nhận Triệu Thiệu.
Vì sao lại nói vậy?
Bởi vì ngoài chuyện Dương Kiển ra, tên Triệu Thiệu này hoàn toàn không có vết nhơ nào quá lớn.
Nếu như Hứa Bùi từ chối việc Triệu Thiệu gia nhập chỉ vì hắn gây thù với Dương Đào, như vậy không phải nói rõ với người đời là hắn ta sợ Dương Đào sao?
Hứa Bùi là một kẻ có tính cách rất sĩ diện, danh tiếng và mặt mũi quan trọng hơn tất cả những vật ngoài thân khác.
Hơn nữa, khi Triệu Thiệu đầu quân cho hắn ta, đúng lúc thế lực của Hứa Bùi đang bành trướng vô cùng, hắn ta cần gì phải e ngại Dương Đào.
Sứ giả đối mặt với sự tra hỏi của Hứa Bùi, run run rẩy rẩy nói: “Quả đúng là vậy.”
Lần này Hứa Bùi đã tuyệt vọng rồi.
Triệu Thiệu dưới trướng đã âm thầm run rẩy, cho dù trong lòng đã rụt lại như con chim cút, bên ngoài mặt vẫn tỏ vẻ hiên ngang lẫm liệt như cũ.
So với việc chờ Hứa Bùi đến gây phiền phức với mình, chẳng thà hắn cứ thẳng thắn một chút, lấy lui làm tiến.
Với tính cách và tác phong của Hứa Bùi, chắc hẳn hắn ta sẽ không mất mặt mà xử lý mình.
Hàn Úc lập tức nắm bắt được trọng điểm của vấn đề.
Binh lực ở ải Minh Sa dồi dào, làm sao có thể dễ dàng bị kẻ địch chiếm giữ như vậy được?
Trừ phi tướng thủ thành tham công làm liều!
Hàn Úc nghĩ đến khả năng này, ngũ quan vốn đã nghiêm túc lại càng thêm lạnh giá.
Anh ta từng dặn dò tướng thủ thành của ải Minh Sa rồi, không thể tham công được!
Lính truyền tin ấp úng nói từ đầu tới đuôi việc tướng giữ ải Minh Sa bị mai phục, Hàn Úc tức giận đến mức trán nổi đầy gân xanh.
Quận Chiết hết đường cứu rồi…
Thử tính tốc độ và lực chiến của kẻ địch, cùng lắm là ba tới năm ngày chúng sẽ có thể chiếm giữ được toàn bộ quận Chiết.
Tin tức ở chiến trường thường sẽ bị chậm mất vài ngày, nói không chừng lúc này quận Chiết đã rơi vào tay giặc rồi…
Địa bàn mất rồi còn có thể cướp lại được, nhưng gia đình…
Trái tim Hàn Úc chùng xuống.
Thắng làm vua thua làm giặc, Hứa Phỉ bỏ mình, kết cục của cả nhà già trẻ liền rõ ràng trước mắt.
Dường như Hứa Bùi cũng đã nghĩ đến trường hợp này, hắn ta sầm mặt hỏi: “Hôm nay có xuất binh không?”
Trình Tuần mở miệng muốn nói rồi lại nhìn sang Hàn Úc, mong rằng anh ta có thể khuyên can Hứa Bùi đang mất lý trí.
Hàn Úc bình tĩnh nói: “Hôm qua đại chiến vừa mới dừng lại, chiến lực của binh sĩ đã hao tổn quá nhiều, vẫn chưa khôi phục lại được, hôm nay không nên động binh thêm nữa. Chuyện quận Chiết, xin chủ công hãy cứ tạm giấu kín đã. Nếu để cho mọi người biết được quận Chiết đã rơi vào tay giặc, bọn họ sẽ lo lắng cho gia đình mà không còn lòng dạ lo chuyện chiến sự…”
Mặc dù không hợp tình hợp lý lắm, nhưng cách làm này của Hàn Úc là chính xác.
Nếu như tin dữ này được truyền đi, lòng quân vốn đã rời rạc chắc chắn sẽ sụp đổ luôn.
Năng lực của con người cũng có giới hạn, với loại cục diện vô lực này, dù là Hàn Úc cũng phải bó tay chịu trói.