Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 366 : Sóng gió thượng kinh (23)

Ngày đăng: 14:31 30/04/20


Vu Mã Quân cũng không giả quân tử nữa, kéo người thẳng vào phòng tắm, nuốt hết những âm thanh hô hào và kháng nghị kia của Tuệ Quân.



Một đêm này, hắn mới thực sự cảm thụ được sự tuyệt vời của âm dương hòa hợp, run rẩy cả linh hồn.



Tinh lực của hắn dường như vô hạn, giày vò Tuệ Quân lăn qua lộn lại, cho dù thế nào cũng không thỏa thích, hận không thể chết trên người cô.



Đến khi trời tờ mờ sáng, hắn mới luyến tiếc ôm người mệt mỏi mà hôn, cảm khái đêm xuân quá ngắn.



Tuệ Quân như một vũng nước nằm trong lòng Vu Mã Quân, trên mặt tỏ ra mệt mỏi rã rời nhưng cơ thể lại không mệt mà thậm chí còn rất thoải mái.



Cho đến lúc này cô mới biết tại sao lang quân nhà mình lại nói có thể khiến cô thành “Yêu cơ họa quốc”.



Cô rõ ràng là gái mại dâm, đêm qua lại giống như gái trinh vậy, đến kẻ lọc lõi như Vu Mã Quân cũng lừa được.



Chuyện nam nữ vốn phải khiến cô chán ghét, nhưng sau khi mưa tạnh mây tan cô chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái giống như được tẩm bổ vậy.



“Đêm qua đáng ra là đêm đẹp của điện hạ với hoàng tử phi... Vậy mà điện hạ lại cùng nô làm bừa như thế này, nếu hoàng tử phi biết được...”



Tuệ Quân ưu sầu, nhíu chặt mày nói, ánh mắt như thể hàm chứa ngàn lời chưa nói hết.



Vu Mã Quân nói: “Không phải lo lắng, nàng hầu hạ ta là chuyện bình thường. Nếu nàng ta ghen ghét thì chính là không độ lượng.”



Tuệ Quân vẫn lo lắng nhưng cũng ngoan ngoan gật đầu.



Vu Mã Quân nhìn mà lòng lại bốc hỏa, hai tay không nhịn được sờ mó khắp nơi.



Trước đây hắn cảm thấy An Y Na kia rất tuyệt, thủ đoạn hầu hạ khiến hắn phiêu diêu chìm đắm, chuyện nam nữ lại phóng khoáng, hợp với hắn vô cùng. Bây giờ nghĩ lại, công chúa An Y Na so với mỹ nhân tuyệt thế trước mắt này chính là túi rách trên mặt đất, những thứ khiến hắn mê muội giờ đã cảm thấy buồn nôn, Tuệ Quân chẳng làm bất cứ điều gì cũng có thể khiến hắn bốc hỏa cuồn cuộn.



Nếu như cô bằng lòng phối hợp phục vụ hắn, thì chỉ rên một tiếng hắn có thể sướng như tiên rồi.



Không nghĩ cũng biết hai người lại không chịu được mà náo động một hiệp.
Cô ta muốn động Tuệ Quân nhưng người phụ nữ sảo quyệt này lại giống như cá trạch. Vu Mã Quân còn ở bên bảo vệ, cái danh Tứ hoàng tử phi danh chính ngôn thuận này của cô ta giống như thê thiếp không biết xấu hổ... Ý nghĩ này khiến cô ta tức đến đau dạ dày.



“Không xử lý được, chẳng lẽ lại để kẻ tiện nhân này tùy ý trèo lên đầu ta giương oai?”



Liễu Huyên tức đến vò khăn. Ngoài đêm tân hôn kia, Vu Mã Quân không hề ngủ lại ở phòng cô ta.



Cô ta làm hoàng tử phi lại không có lí do ngăn cản Vu Mã Quân tìm vui hưởng lạc, nối dõi tông đường.



Nhưng cô ta không thể chịu đựng việc chồng mình phóng túng với người phụ nữ khác, còn là kẻ thân phận thấp hèn. Cô ta không nuốt trôi được cơn tức này.



Liễu Huyên thầm oán hận: “Nếu như... có thể danh chính ngôn thuận tống ả ta ra ngoài thì tốt rồi...”



Cô ta cần một lí do để đưa Tuệ Quân ra ngoài, một lý do khiến Vu Mã Quân không thể nói gì.



Cái ý nghĩ này khiến cô ta cả đêm không ngủ được.



Đến một ngày, khi Liễu Huyên được triệu vào cung bái kiến hoàng hậu nương nương, nhìn thấy các cung nữ như hoa như ngọc, cô ta mới nảy sinh độc kế.



Ở Đông Khánh còn ai có quyền lực hơn hoàng đế chứ?



Chỉ cần âm thầm tác hợp hoàng đế với Tuệ Quân, để cho ả ta không còn trong sạch, thì Tuệ Quân làm sao còn mặt mũi quấn lấy chồng cô ta nữa?



Đến Khương Bồng Cơ cũng không biết, Tuệ Quân chậm chạp không tìm được cơ hội, không ngờ Liễu Huyên lại tự mình đưa đến.



Sau hôn lễ của Liễu Huyên và Vu Mã Quân, Khương Bồng Cơ ở lại Thượng Kinh hơn nửa tháng, đang chuẩn bị thu dọn hành lý rời đi thì không ngờ nhận được lệnh gọi đến cung Thượng Dương. Đây cũng là lần đầu Khương Bồng Cơ gặp vị vua thời đại này ở khoảng cách gần - hoàng đế Đông Khánh.



Đối mặt với lời mời đột ngột này, Từ Kha biến sắc.



Khương Bồng Cơ lại cười lạnh: “Xem ra, tạm thời không đi được rồi.”