Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 367 : Sóng gió thượng kinh (24)
Ngày đăng: 14:31 30/04/20
Từ Kha lo lắng nói: “Lang quân lần này vào cung, nếu như bị làm khó dễ...”
Khương Bồng Cơ lại thoải mái nói: “Yên tâm, không nghiêm trọng thế đâu. Cùng lắm là nói chuyện phiếm vài câu.”
Ở ý nào đó mà nói, “con tin” Khương Bồng Cơ này so với con tin khác có trọng lương hơn mấy phần. Là “con trai” duy nhất của Liễu Xa, chỉ cần cô vẫn còn ở thành Thượng Kinh, thì Châu mục Sùng châu Liễu Xa này còn không dám làm phản. Vì thế nên Khương Bồng Cơ không hề lo lắng gì.
Từ Kha hiểu được nguyên do trong đó, sắc mặt u ám như mực.
Dù đứng trên lập trường là một con dân của Đông Khánh hay là phụ tá đắc lực của Khương Bồng Cơ, cậu cũng vô cùng khinh thường hành vi của tên hoàng đế Đông Khánh này.
Nếu như hoàng đế cần chính yêu dân thì cần gì phải lo lắng thuộc hạ bằng mặt không bằng lòng chứ?
Khương Bồng Cơ theo người truyền chỉ vào cung, ở ngoài cung điện đợi gọi vào.
Đúng như Khương Bồng Cơ suy nghĩ, hoàng đế chỉ là bớt chút thời gian gặp cô, hàn huyên tán dóc vài ba câu, nhớ lại chuyện bụi trần của ông ta và Liễu Xa, rồi nhiệt tình mời cô ở lại Thượng Kinh. Sau đó ban thưởng một bàn thức ăn quý và lạ, từ đầu đến cuối thậm chí chưa đến nửa canh giờ.
Khương Bồng Cơ không lãng phí cơ hội lần này, cô mở livestream giao lưu 50%, tiêu đề là: Nửa ngày dạo chơi cung Thượng Dương.
[Nước Dinh Dưỡng]: Cảm giác kiến trúc của cung Thượng Dương hơi giống đặc điểm của thời kỳ Tần Hán nhưng có chỗ nào đó lại tràn đầy phong cách thời Đường... Ôi, dù thế nào ngự hoa viên thời cổ đại cũng không hổ là báu vật di sản nhân loại, căn bản truyền hình điện ảnh không thể so được.
[Kiến Quốc Không Cho Thành Tinh]: Làm ơn, ngự hoa viên hoàng gia chân chính đấy, điện ảnh và truyền hình nếu như giống một trăm phần trăm thì sớm đã bị phá sản rồi. Có thể mô phỏng cho bác xem là tốt lắm rồi còn kén chọn như thế làm cái gì, muốn nhìn hoàng cung thì đi Cố Cung nhé.
[Dùng Chân Ăn Cơm]: Cố Cung nhiều năm không tu sửa, chỗ triển lãm lại không nhiều. Mỗi ngày bao nhiêu người du lịch như thế, rất nhiều chỗ nhìn giống phòng nguy hiểm. Ngày lễ đi du lịch, mỗi lần lượn Cố Cung đều có một loại cảm nghĩ hoàng gia hóa ra chỉ như này.
Khương Bồng Cơ đến cái thời đại này mấy năm rồi, vậy mà đây mới là lần đầu tiếp cận với cung Thượng Dương ở khoảng cách gần như thế này, người xem livestream hưng phấn không thôi. Đối với thời đại của bọn họ, chỗ nào của vương triều phong kiến cũng khiến cho bọn họ hiếu kỳ và tìm tòi nghiên cứu.
Từ Kha nghẹn lời, nhất thời không nói tiếp được.
Phong cách lang quân nhà cậu vẫn luôn là kỳ lạ như thế.
“Chỉ có điều sắp tới chỉ có thể ở Thượng Kinh, không rời khỏi được rồi.” Khương Bồng Cơ lắc đầu, khẽ nói: “Hoàng đế ngày càng ham mê nữ sắc, sức khỏe coi như đã ngoài mạnh trong yếu. Ông ta không chịu tĩnh tâm điều dưỡng, còn dùng thuốc mạnh... Ông ta có lẽ cũng ý thức được cơ thể không khỏe, ngày càng sợ chết. Giờ ông ta muốn giam lỏng con cháu các thế gia ở Thượng Kinh, sợ rằng cũng là biểu hiện của việc sợ chết..”
Mặc dù hoàng đế dùng thế lực hoạn quan và ngoại thích để chèn ép thế gia, nhưng cũng là nuôi hổ gây họa mà thôi.
Thế gia nhìn như lùi bước né tránh nhưng lại không có tổn thương đến căn cốt.
Có thế gia nào không vững chắc, lâu dài hơn so với hoàng thất Đông Khánh chứ?
Một khi hoàng đế chết bất đắc kỳ tử, ai biết được thế gia có làm phản hay biến hoàng thất Đông Khánh thành con rối hay không?
Đại khái là xuất phát từ lo lắng này, hoàng đế mới lục đục triệu hồi con cháu các thế gia nhậm chức bên ngoài về, coi như là con tin.
Nếu Khương Bồng Cơ là hoàng đế Đông Khánh, đối mặt với thế cục này cô sẽ nhanh chóng chọn ra người thừa kế, sau đó truyền ngôi để quyền hành vương triều ổn định thay thế, đại xá thiên hạ, ban ơn trọng thần đồng thời cắt thế lực còn sót lại của hoạn quan và ngoại thích, đảm bảo tân hoàng đế có thể ngồi vững ngai vàng.
Về phần uy hiếp của thế gia thì có thể lôi kéo phe này chèn ép phe kia, trước ổn định lại Đông Khánh, đây mới là kế sách tốt nhất.
Nhưng mà vị hoàng đế này rõ ràng không chịu nhấc mông nhường ngôi cho con trai.
Đối với tình thế tranh đoạt ngôi vị ngày càng kịch liệt, vị hoàng đế này không chỉ không ngăn cản mà còn hoan nghênh, thậm chí mặc cho thế lực của Xương Thọ Vương lớn mạnh, kiềm chế mấy người con trai... Ha ha, con trai lớn rồi, một hoàng đế già như ông ta thỉnh thoảng đến ngủ cũng không yên.