Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 63 : Nhã tập hoàn thủy (3)
Ngày đăng: 14:27 30/04/20
Tuổi trẻ “tinh” quý?
[Lan Tàn Nhưng Ngọc Không Nát]: Phong thiếu niên à, tuổi trẻ “tinh” quý nha, “làm” nhiều hại sức khỏe lắm, bác Streamer mới là lão phịch thủ!
[Tổng Tài Bá Đạo]: (*/w*), tuổi trẻ “tinh” quý là cái gì vậy, bạn ngây thơ lắm, không hiểu cái gì hết á.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: (*/w*) úi, xấu hổ đến mức cả người bạn đều biến thành vàng này.
Phong Cẩn đỏ mặt, đè thấp giọng nói: “Lan Đình đừng vu oan người khác, Cẩn làm những chuyện đó lúc nào chứ?”
Khương Bồng Cơ lại càng khinh bỉ nhìn cậu ta, “Đi đến những nơi đó mà không làm chuyện ấy, Hoài Du có cần tìm danh y khám thử xem thế nào không?”
Phong Cẩn: “...” Đây là chính là “bùn vàng rơi vào đũng quần, không phải phân cũng là phân” trong truyền thuyết?
Ai bảo vào lầu xanh thì nhất định phải kiếm mấy cô em xinh đẹp?
Không thể vào đó yên tĩnh nghe hát, ngắm mỹ nhân múa được à?
Dường như lần nào gặp phải Khương Bồng Cơ đều chẳng có chuyện hay ho gì, Phong Cẩn có chút bực bội nhấp một ngụm trà cho đỡ tức.
Đúng lúc này, cậu ta nhìn thấy Từ Kha đang cúi đầu ngồi đằng sau lưng Khương Bồng Cơ, liền hỏi: “Vị này là?”
“Thư đồng mới của ta, tính tình tuy kiêu ngạo nhưng cũng được coi là có vài phần bản lĩnh, có lẽ sau này sẽ được trọng dụng.”
Phong Cẩn nói với vẻ kỳ quái: “Thế mà lại có thể nghe được lời đánh giá cao như thế từ miệng của Lan Đình, người này chắc hẳn là phi phàm.”
Cậu ta đã được chứng kiến cái miệng thần sầu của Khương Bồng Cơ, cũng không biết mắt của cô nàng này mọc kiểu gì, mà gần như bất kể là ai đứng trước mắt cô đều bị lột sạch bí mật. Từ Kha có thể được cô nàng này coi trọng thì đủ để nói rằng bản thân cậu ta không hề yếu kém, điều này khiến cho cậu thiếu niên trẻ tuổi bồng bột dâng lên chút tâm tư hiếu thắng, nhưng cũng quên mất một chuyện rất quan trọng - Liễu Lan Đình là nữ!
Cho dù Ngụy Phủ có thế nào, Ngụy Tĩnh Nhàn đúng là vô tội, trong trường hợp không có xung đột thì tình yêu dành cho mỹ nhân của cô bao trùm lên tất cả.
“Vậy cậu đã nhìn ra cái gì rồi?”
Phong Cẩn vốn không thích nói xấu sau lưng người khác, nhưng hiện tại thì cậu ta đang nói ngay trước mặt người ta.
Khương Bồng Cơ không phải là Phong Cẩn, không kiêng dè mấy thứ này, mượn động tác nhấp trà mà đưa mắt nhìn về phía một người: “Tên này là đồ bị thịt chân chính, mùi hương phấn trên người hắn ta đến từ những nha hoàn khác nhau. Có lẽ là khoảng ba người, trong đó còn có một thông phòng đang mang thai, cũng được tầm năm tháng rồi.”
Mới đầu Phong Cẩn còn có thể nghiêm túc ngồi nghe, nhưng dần dần lại có cảm giác tam quan mình vỡ nát.
“Tên kia lại càng tuyệt hơn, dòm ngó vợ mới cưới của anh trai, có lẽ đêm qua cũng nằm mơ “phong lưu” không ít đâu.”
“Cái gã này thích đàn ông, không có hứng thú với phụ nữ. Nếu như lấy phải tên này, chắc phải làm quả phụ cả đời...”
“Còn về phần cái tên mặc quần áo màu hồng phấn, cài hoa kia, hắn ta là tên thích ấu dâm. Hơn nữa còn có khuynh hướng ngược đãi... Chậc chậc, hay cho cái vẻ bề ngoài đẹp đẽ kia, đáng tiếc bên trong thì dơ bẩn không chịu nổi, cô nương nào lấy phải tên này đúng là xui xẻo...”
“Còn về phần cái vị mặc áo bào màu xanh kìa, tính tình cũng coi là trung hậu, thi thoảng có hơi hồ đồ, nhưng tài đức cũng chỉ bình thường, trong nhà lại có mẹ góa mạnh mẽ, e rằng con dâu mới vào cửa sẽ bị giày vò, cũng không phải là đối tượng tốt...”
Đang nói thì lại có một vị thiếu niên mặc áo dài màu xanh nước biển thẫm bước vào, phong thái trầm tĩnh không thua gì Phong Cẩn.
Phong Cẩn cười nói: “Vậy Lan Đình nhìn xem, vị kia thì như thế nào?”
“Cái nhìn đầu tiên ấy à? Bề ngoài không tồi, nhưng đáng tiếc không phải hạng người tốt lành gì”
Khương Bồng Cơ nhấp một ngụm trà, thấm ướt cổ họng đang khô, cứ đè giọng xuống nói chuyện rất dễ bị khô cổ: “Người này thuở nhỏ mất mẹ, gia cảnh tuy rằng không tồi nhưng hắn ta lại không được coi trọng. Hơn nữa còn bị những người bên cạnh dày vò, khiến cho tính cách hắn ta càng lúc càng thiên về phía cực đoan hẹp hòi. Có điều người này thích ẩn nhẫn, là một con rắn độc biết ẩn núp... hiện tại lại không có gì ước thúc nên tính cách thật sự chắc chắn khiến cho người ta không chịu nổi.”