Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 714 :

Ngày đăng: 14:36 30/04/20


Biết được việc này, Khương Bồng Cơ chỉ biết cảm khái, quả nhiên toàn người biết kinh doanh.



[Streamer V]: Giúp tôi nói với công ty game kia, dùng nhân vật của tôi kiếm tiền thì tốt xấu gì cũng phải chia hoa hồng chứ.



Trong chốc lát, cả kênh livestream đều tràn ngập bình luận “ha ha ha” còn có người nhảy sang weibo của phòng công tác kia.



Quan hệ của Khương Đồng Cơ và người xem thân thiết nên trò chuyện để giết thời gian, liên minh sớm đã bắt đầu rồi.



Làm “người chủ trì”, Hứa Bùi phát ngôn phần mở đầu hùng hồn, tạo hứng thú cho hai mươi ba chị và các cá muối khác, cổ vũ mọi người đồng tâm hiệp lực chống lại kẻ địch, xua đuổi phản tặc. Mặc dù là diễn văn khô khan nhưng Hứa Bùi vẫn có thể ba hoa chích chòe, khiến mọi người không thể không cảm khái người này nắm bắt được tiết tấu, hoàn toàn xứng đáng với bậc thầy tiết tấu!



Mọi người sôi nổi hưởng ứng, không thể thốt nhưng cũng thể hiện rõ thái độ oán giận đối với Xương Thọ Vương.



Khương Đồng Cơ vừa tán gẫu xong với người xem, phát hiện tất cả mọi người ở xung quanh mình đều đòi thảo phạt Xương Thọ Vương, điều này khiến đầu lông mày của cô cau lại.



“Liên minh Cần Vương cũng không phải là hội nghị phê đấu, đám người này mắng Xương Thọ Vương thì có tác dụng gì?”



Cô buồn cười lắc đầu, Liễu Xa ở bên cạnh cũng cười nhạt giống cổ, âm thầm đưa cho cô một đĩa hoa quả khô để cổ ăn cho đỡ buồn mồm.



Liễu Xa bật cười: “Xem thôi là được, chỉ có nói gì?



Khán giả ăn dưa cũng phải có tu dưỡng của một khán giả ăn dưa, chỉ xem không nói, mặc cho bọn họ náo loạn đến mức nào.



Hứa Bùi nhìn quanh mọi người, vô cùng hài lòng với tiết tấu hiện giờ nhưng lúc lướt qua hai cha con này, khóe mắt giật giật một cách quái dị.



Mắt thấy tính chất của liên minh phải thay đổi hương vị, một giọng nói trong trẻo thu hút sự chú ý của mọi người.




Mọi người chột dạ, mấy vị nhiều tuổi bày vẻ mặt trầm tư, cha con Liễu thị vẫn đang ăn dưa xem náo nhiệt.



“Có lý gì chứ?” Có người phản đối, mọi người quay sang nhìn, người nói chính là lão tướng thân hình cường tráng, nhìn tướng mạo thì người này có chút bảo thủ: “Đám trẻ tuổi bây giờ chỉ biết thổi phồng chí khí người khác rồi tự hạ thấp bản thân. Liên minh có bốn trăm nghìn binh sĩ, chẳng lẽ còn không đối phó được một kẻ phản tặc cỏn con sao? Không nói cái khác, nếu như để lão đây ra tay thì nhất định sẽ chém đầu hắn làm chung trà!”



Hoàng Tung không thích tranh luận với người tính cách bảo thủ bởi vì đối phương chính là không nghe, có nói nhiều thì cũng thế.



“Phản tặc là phản tặc nhưng không thể vì đối phương là phản tặc mà kinh thường. Ngài là lão tướng, vãn bối kính ngài ba phần nhưng tuyệt đối không vì vậy mà tán thành ý kiến ngài vừa nói. Xương Thọ Vương có một trăm nghìn binh tinh nhuệ, Mạnh thị Thương Châu dùng binh phù, điều động năm mươi nghìn binh giúp đỡ, trong đó có mười nghìn kỵ binh, binh hùng tướng mạnh, lương thực dư thừa. Trái lại liên minh của chúng ta thì sao, tự xưng là bốn trăm nghìn binh sĩ hùng mạnh nhưng thật sự tinh nhuệ thì có bao nhiêu?”



Vị lão tướng kia còn muốn nói gì đó, bị người bên cạnh ấn xuống nên tức đỏ cả mặt.



Ở trước mặt mọi người như này lại bị một tên vãn bối, còn là con cháu của một hoạn quan làm cho mất mặt thì ông ta có thể không tức giận ư?



Hứa Bùi rũ mắt, tiếp lời Hoàng Tung.



“Lời của Hoàng Quận thủ đương nhiên là có lý, không biết cậu có diệu kế gì không?”



Hoàng Tung dừng một lúc, cuối cùng cũng nói suy nghĩ của mình: “Biện pháp duy nhất chính là lựa chọn một Minh chủ, thống lĩnh quân liên minh”



Hứa Bùi nghe xong, khóe miệng giương lên, lời của Hoàng Tung đúng là phù hợp với tâm ý của hắn.



Hắn ta đang muốn hỏi kỹ, không biết tên ngốc ở đầu chui ra, hỏi: “Bầu Minh chủ sao? Kế này rất tốt, như vậy thứ nhất là có thể thống nhất binh sĩ, khiến cho liên minh đoàn kết, nhất trí cùng tiến, cùng lùi, nghiêm chỉnh chấp hành pháp lệnh mới có thể cùng đối phó với tặc tử”



Ý kiến này vừa đưa ra giống như một quả bom gây ra sự chú ý vô cùng lớn. >