Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 785 :
Ngày đăng: 14:37 30/04/20
Mạnh Hồn bị Phù Vọng đánh văng ra, Khương Đồng Cơ cũng đã thầm bố trí bắt lấy gián điệp trong tàn TV quân quận Ngọa Long.
Người này không phải ai khác mà chính là gã đàn ông tỉnh lại đầu tiên vào hôm qua.
Vừa thấy thân phận thật sự của tên gián điệp, tất cả khán giả xem livestream đều sững sờ.
[Cơm Tôm Xào Tỏi]: Vố này bị chơi đau thiệt luôn! Hôm bữa dù cách cả màn hình tui còn cảm giác được cái vô lực và đau khổ của thằng cha này, còn khen gã là kẻ sĩ chết vì tri kỷ, mụ nội nó, ngay ngày hôm sau đã quay đầu tát tui bốp bốp, thằng cha này là gián điệp á?
[Tôm Viên]: Tui cũng có hơn gì đâu, hôm qua thằng cha này còn khóc như chết cha chết mẹ, tui còn khen gã này là đàn ông đội trời đạp đất, nay lại quay qua nói gã là tên đầu sỏ hại tất cả thế lực quận Ngọa Long tiêu tùng, thử hỏi có còn thiên lý không?
[Cơm Trộn Nước Tương]: Ha ha ha, tui bảo rồi, thằng cha này chắc chả tốt đẹp gì đâu, hôm qua thấy nằm ăn vạ tui đã không thích rồi, quả nhiên tên này có vấn đề, giờ nghĩ lại Streamer hình như vẫn đề phòng thằng này, công bằng mà nói, diễn xuất của tên này quá thần sầu, ảnh đế cũng chỉ thế thôi, Streamer sao lại không bị gài nhỉ?
Khương Hồng Cơ tất nhiên không bị mắc lừa, cô đã nhìn ra tên này đang diễn kịch từ lâu rồi.
Khi hai ảnh đế gặp nhau thì người có diễn xuất tốt hơn sẽ lừa được người kia.
Nói tới trình độ diễn xuất, ai có thể bì được Khương Đồng Cơ?
Thân phận của tên gián điệp quá bất ngờ, ngay cả đám khán giả xem livestream đều bị lừa, tên gián điệp cũng không biết tại sao gã lại bị lộ.
“Sao mấy người lại bắt ta...”
Tên gián điệp muốn vùng ra nhưng hai vai lại bị nhấn xuống quỳ trên mặt đất, không cách nào đứng dậy.
Khương Hồng Cơ cười lạnh nhìn gã: “Sao lại bắt ngươi à? Vấn đề này phải hỏi người mới đúng nhỉ?”
Gã ta do dự một hồi mới buông xuôi nói: “Sau khi chuyện thành công, phong chư hầu, thưởng đất phong, hứa hẹn tiền tài mỹ nhân”
“Chậc chậc, nghe hấp dẫn đó” Khương Hồng Cơ nói: “Không biết nếu so sánh chư hầu, đất phong, tiền tài mỹ nhân, với tính mạng của người thì sao? Ngươi có nghĩ tới, sau khi tinh nhuệ quận Ngọa Long đều bị tiêu diệt, trong tay ngươi không còn binh quyền thì sao có thể ngồi vững cái ghế chư hầu, sao có thể bảo vệ được đất phong? Về phần Mạnh thị, người ta chẳng qua cũng chỉ là một con chó săn của Xương Thọ Vương mà thôi, bọn chúng còn phải lệ thuộc người khác, phong chư hầu ban đất phong cho ngươi kiểu gì? Nói thế mà ngươi cũng tin à?”
Giờ phút này, bộ dạng tên gián điệp đã vô cùng thê thảm, sắc mặt từ tái chuyển thành xám.
Khương Hồng Cơ cười cười nói tiếp: “Phản chủ, hại chết đồng bào của mình, chuyện này nếu truyền đi thì dù ta tha ngươi một mạng, thiên hạ to lớn này cũng không có chỗ cho người dung thân. Người đoán xem, tàn quân quận Ngọa Long sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”
Mười mấy nghìn tướng sĩ bởi vì lòng tham của gã mà chết, chưa nói người sống không tha cho ga, cho dù là mười mấy nghìn oan hồn tướng sĩ đã chết cũng muốn lấy mạng gã. Nghĩ tới đây, tên gián điệp đã sợ tới thẫn thờ.
Gã ta đương nhiên sợ chết, chỉ cần có một chút hy vọng sống gã ta sẽ không từ bỏ.
Hơn nữa gã ta đã nhìn ra phương Bồng Cơ cố ý bắt gã tới vạch trần thân phận tất nhiên có chỗ dùng đến gã ta.
Quả nhiên...
“Người đầu mang lên”
Khương Bổng Cơ vừa dứt lời, binh lính đã mang hai cái rương lên, bên trong mở ra đầy ắp vàng bạc châu báu sáng chói khiến gã không thể nhìn thẳng.
Thậm chí gã ta còn nhìn thấy hai viên trân châu quý giá to bằng hai đốt ngón tay.
“Cái Mạnh thị hứa với người chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, nhìn thì đẹp nhưng lại với không tới. Nếu ngươi thông minh thức thời thì những thứ này đều là của ngươi. Sau khi chuyện thành công, ta sẽ truyền tin người vì chủ báo thù mà chết, để lại tiếng thơm một đời cho ngươi, như thế nào?” >