Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 789 :

Ngày đăng: 14:37 30/04/20


Đừng thấy tác phong làm việc của Phong Chân không đáng tin mà nhầm, đầu óc của anh ta đáng tin lắm dãy.



Tuệ Quân làm theo cách mà anh ta nói, Khương Hồng Cơ thở dài rồi cũng cho phép.



Ngày hôm đó, bên ngoài ải Gia Môn sứ giả đến đúng như đã hẹn, Phù Vọng đang muốn mặc kệ sứ giả...



Cả ngày nhìn cái mặt đầy râu ria của Mạnh Hồn, Phù Vọng thật muốn phát rồ.



Nhưng sứ giả của hôm nay lại khác, không phải Mạnh Hồn.



Phì Vọng nghe lính truyền tin bẩm báo, còn chưa kịp nói gì, phó tướng đứng bên cạnh đã chế giễu nói: “Nghe nói Liễu Hi lập nữ doanh... Hành quân đánh trận rõ ràng là việc của đám đàn ông chúng ta, cho đám đàn bà con gái đó lên chiến trường làm gì? Theo như mạt tướng thì cái gọi là nữ doanh chắc chắn có mờ ám. Nói với người ngoài là hành quân đánh trận, nhưng bên trong... Thì ai mà biết được là cái gì, bây giờ còn phải phụ nữ đến làm sứ giả...”



Phó tướng vừa mới mở miệng, những người khác cũng ào ào lên tiếng tán đồng.



Quả thật phụ nữ không nên lên chiến trường, phụ nữ mà lên chiến trường không phải là phụ nữ đứng đắn.



Từ xưa đến nay trong doanh trại không có phụ nữ, phụ nữ ở đây là chỉ thể thiếp của binh lính, nhưng ai đánh trận mà còn mang theo cả vợ con?



Còn về phần doanh kỹ, trong mắt của binh lính, bọn họ không được coi là “phụ nữ”, chỉ được coi là một thứ sinh vật giống cái.



Phù Vọng thoáng cau mày, gã cũng đại khái đoán được thân phận của sứ giả lần này.



“Mời sứ giả vào trường phụ đợi, bản tướng quân sẽ đến ngay”



Tuệ Quân đội nón có màn che rất dày, giấu khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành dưới lớp vải dày.



Phù Vọng vừa nhìn thấy dáng người của cô gái đã khẳng định chắc chắn thân phận của đối phương, quả nhiên là cô gái ngày hôm đó.



“Mạt tướng nên xưng hô với ngài thế nào?” Phù Vọng khiêm tốn xưng hô, giả vờ giả vịt hỏi: “Hoàng hậu nương nương?”



Tuệ Quân đưa tay vén lớp vải che dày nặng lên, ngồi một cách ngay ngắn, nghiêm chỉnh hành lễ với Phù Vọng.



“Cấu này của tướng quân thật thú vị, bệ hạ bây giờ vẫn còn nhỏ, chưa đến tuổi đội mũ, lại càng chưa thành hồn, lấy đâu ra Hoàng hậu?”




Tuệ Quân đưa tay áo lên cho mối, cười hỏi: “Sao có thể thế được? Chẳng lẽ trong mắt tướng quân con gái bày tỏ chính là tự mình tiến cử”? Chỉ là tình cảm ngưỡng mộ thông thường không nhất định là phải có được. Tướng quân cũng là một nhân tài, chẳng lẽ trước kia chưa từng được các nương tử ngưỡng mộ?”



Hay nói cách khác, người ta chỉ tán chơi, không cưới.



Chỉ chịu trách nhiệm nhóm lửa, còn việc dập thì tự đi mà làm.



Phù Vọng tự dưng cảm thấy xấu hổ.



Nói theo cách thông tục thì người ta chỉ đang nói về tình cảm đơn thuần mà đầu óc mình lại tự động tưởng tượng ra cái gì đấy đen tối, không xấu hổ được sao?



Biểu hiện của Tuệ Quân vượt ra ngoài dự đoán của Phù Vọng, có điều người ta chỉ đến đây chạy một vòng, sau đó lại thong dong đi về.



Tuy người đã đi rồi nhưng vẫn để lại truyền thuyết về giai nhân tuyệt sắc.



Tâm phúc của Phù Vọng thấy vậy liền lo lắng hỏi: “Tướng quân, không cần đứng ra ngăn chặn tin đồn ạ?”



“Tạm thời không cần, đây chẳng phải là thứ Liễu Hi muốn nhìn thấy hay sao?” Phù Vọng nhắm mắt dưỡng thần, gã hỏi: “Phía gián điệp chuẩn bị thế nào rồi?”



“Trước đó không lâu vừa truyền đến tin tức, đã chuẩn bị hòm hòm rồi, quân đội của Liễu Hi không hề hay biết.”



Dù sao trong mắt người bình thường thì đúng là nội gián này ẩn giấu rất sâu.



Ai có thể ngờ được tấm phúc của vị Quân thủ quận Ngọa Long quá cố kia lại là tại mắt của bọn họ?



Liên tiếp hai ngày, Tuệ Quân thay Mạnh Hồn đến làm công tác quấy rối, mỗi ngày đều đến ngôi một lúc rồi về.



Đến lúc này, không chỉ có tại mắt của Mạnh thị đã hoàn toàn nghi ngờ Phù Vọng mà ngay đến tâm phúc của gã cũng không ngồi yên được nữa.



“Tướng quân, ngài thể này là...”



Thật sự bị mỹ nhân cầu mất hồn rồi sao?” >