Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 790 :
Ngày đăng: 14:37 30/04/20
Đối mặt với sự nghi ngờ của tâm phúc, đuôi lông mày của Phù Vọng giương lên, trong lúc lơ đãng mang theo chút uy nghi nhìn đời bằng nửa con mắt.
“Sao thế?”
Tâm phúc vốn muốn hỏi xem có phải tướng quân mình thực sự bị nữ sắc mê muội rồi không.
Chỉ là đối diện với ánh mắt của Phù Vọng thì có nhiều câu hỏi đến mấy cũng không nói ra lời được.
Mặc dù bên ngoài luôn đồn tướng quân háo sắc nhưng chuyện trong nhà thì người trong nhà rõ nhất, Phù Vọng không phải là kẻ háo sắc thực sự.
Cho nên lời của tâm phúc chưa nói ra đã lại nuốt vào bụng, thay bằng một lí do thoái thác.
“Tướng quân, nếu như người cứ không ra tay thì e rằng ải Gia Môn sẽ loạn” Tâm phúc của Phù Vọng nhíu chặt đôi mày thố đen lại, vẻ mặt hung hăng, lo lắng trùng trùng nói: “Người cũng biết, lão hồ ly Mạnh Trạm kia là người đa nghi, bao nhiêu năm rồi vẫn không thực sự tin tưởng tướng quân... Ông ta sắp xếp không biết bao nhiêu tại mắt bên cạnh tướng quân, một khi tướng quân có hành động gì bất thường thì chắc chắn những tai mắt kia sẽ gây bất lợi cho tướng quân”
Phù Vọng khoát khoát tay, không để tâm nói: “Việc này ta biết, những tên tiểu nhân ghen tị với ta cũng không phải ngày một ngày hai. Mấy tên ngu xuẩn này quá bất tài, chẳng có cái bản lĩnh gì, ngoài ghen ăn tức ở ra thì chẳng có cái tài cán gì, Mạnh Trạm thà trọng dụng ta cũng không cho bọn họ chức cao”
Nếu như thuộc hạ có nhân tài thì Mạnh Trạm cũng sẽ không bịt mũi chịu cái tính cách thối tha của Phù Vọng.
Chính vì Phù Vọng biết điều này nên gã mới dám lộng hành như vậy.
Gã biết, chỉ cần không chính thức phản bội Mạnh thị thì dù cho gã có làm gì thì Mạnh thì cũng sẽ nhẫn nhịn. Mỗi khi nghĩ tới cái khuôn mặt bực tức của Mạnh Trạm thì trong lòng gã luôn vô cùng vui sướng.
Ngày hôm nay, Tuệ Quân như thường lệ đến “ngồi một lát”.
Cả đoạn đường đi tới, xung quanh có những đôi mắt căm thù nhìn cô khiến cô căng thẳng, trong những ánh mắt đó có cả ham muốn và chiếm hữu không hề che giấu.
Cô nhìn thấy Phù Vọng, vẫn cười dịu dàng giống như không bị quấy rầy.
Tuệ Quân hiểu rõ nghĩa lớn, cổ chủ động đứng ra nói với Khương Đồng Cơ: “Ngày mai đương nhiên vẫn sẽ như cũ, bằng không Phù Vọng sẽ nghi ngờ”
Khương Hồng Cơ nhếch môi, đôi mày khí khái nhíu chặt.
“Ta có một cách...” Cô liếc nhìn tất cả mọi người trong doanh trướng một vòng, nhìn thấy ánh mắt của cô, Dương Tư và Phong Chân đều bất giác có dự cảm không lành: “Ngày mai, ta sẽ hóa trang thành hộ vệ đi theo Tuệ Quân vào trong ải Gia Môn, làm nội ứng từ bên trong cho mọi người...”
Phong Chân không nhịn được cơn nóng nảy, sao chủ công nhà mình thích mạo hiểm thế nhỉ, ở đâu nguy hiểm là cứ đâm đầu vào đó?
“Nhưng mà chủ công...”
Nếu như không thể không mạo hiểm, Phong Chân thà đổi sang một người khác còn hơn.
Khương Bổng Cơ nói: “Tử Thực không cần lo lắng, ta dám làm đương nhiên là đã chắc chắn, tất cả lấy đại cục làm trọng”
Đối diện với Khương Đồng Cơ, Phong Chân biết ngoại trừ thỏa hiệp ra thì không còn lựa chọn thứ hai.
Lúc này anh ta thực sự rất nhớ mọi người ở Hoàn Châu, nếu như bọn họ cũng có mặt nói không chừng có thể ngăn cản chủ công nhà mình lao đầu vào chỗ chết.
Dương Tư ngồi bên cạnh nói: “Chủ công đã quyết định, chúng thần cũng không thể ngăn cản, nếu như thấy tình hình không ổn, chủ công phải đặt sự an toàn của mình lên trên hết. Kế hoạch tập kích đêm mai chắc chắn Phù Vọng sẽ phải quân tinh nhuệ đi, lúc này cũng là lúc phòng thủ của ải Gia Môn yếu nhất... Chúng ta chia binh hai đường, một bộ phận sẽ ở lại doanh trại ôm cây đợi thỏ, đợi đến lúc Phù Vọng đến nơi sẽ thu lưới, một bộ phận khác sẽ nhận lúc trời tối đi đường vòng đánh vào ải Gia Môn, chủ công ở trong đó sẽ gây rối, phóng hỏa, làm loạn trận thế của bọn chúng, việc phá ải Gia Môn sẽ dễ dàng hơn”
Đợi đến khi Phù Vọng quay về, bọn họ đã phá được ải Gia Môn, bỏ trốn mất dạng rồi.
Mưu sĩ nhà mình đã nhượng bộ, Khương Đồng Cơ cũng không khiêu chiến giới hạn của bọn họ nữa, bằng không cả đám lại xù lông lên.
“Tốt, cứ làm theo những gì Tĩnh Dung đã nói” >