Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 97 : Chúng ta có đen tối thì cũng phải thật tao nhã (2)

Ngày đăng: 14:28 30/04/20


Liễu Xa lặng lẽ tự kiểm điểm bản thân, sau đó mới xấu hổ đẩy thiếu nữ yêu kiều đang định sáp đến gần mình ra, “Ngươi sang bên kia hầu hạ, ta không cần.”



Khương Bồng Cơ cầm quạt cười: “Đùa thôi mà, chọn mấy khúc hát nhẹ nhàng thư giãn một chút là được.”



Nói rồi, cô cầm quạt nâng cằm cô thiếu nữ yêu kiều lên, nhìn vào đôi mắt long lanh đưa tình của đối phương. Quả nhiên là một đôi mắt thu thủy cực kỳ xinh đẹp, nhiều thêm một chút long lanh thì lại có vẻ quá nhu nhược, ít đi một chút thì lại có vẻ quá vô hồn.



Thế là, Khương Bồng Cơ nói với Liễu Xa với vẻ hơi phàn nàn, “Phụ thân thật đúng là không hiểu phong tình, tại sao có thể từ chối tình cảm sâu đậm của một cô nương có dung mạo xuất chúng... một cách thô bạo như vậy chứ? Có từ chối cũng phải khéo léo, nói thẳng ra như thế chẳng phải đã làm tổn thương đến tấm lòng của người ta?”



Liễu Xa nhìn Khương Bồng Cơ với ánh mắt, con lại muốn làm cái trò gì thế?



Từ lúc đến Lầu Nghênh Xuân, ông phát hiện ra con gái bắt đầu quen cửa quen nẻo mà tự buông thả bản thân, điều này khiến cho ông rất lo lắng.



Khương Bồng Cơ thấy đủ rồi liền thôi, nếu như đùa quá trớn quá, đến lúc về Liễu Xa không chịu thanh toán thì làm thế nào?



Đến lầu xanh xõa không sao, nhưng xõa xong mà lại không trả tiền... thì quá đáng quá.



“Ồ, vị tỷ tỷ có dung mạo tựa như tiên nữ này, trên người dùng gì mà nghe mùi thơm thế?”



Liễu Xa không để ý đến một lúc thôi, Khương Bồng Cơ đã trở nên thân thiết với hai cô nương kia, nói cười với nhau trông có vẻ rất thân mật.



Khương Bồng Cơ sán lại gần cô thiếu nữ xinh xắn, kề sát đầu vào hõm cổ của đối phương, nhìn từ ngoài vào thì trông giống như cô đang ngả vào nằm trong lòng của đối phương, tư thế của hai người cực kỳ thân mật.




Mặt mũi Liễu Xa lạnh tanh ngồi uống trà, nếu như trước mặt là con trai, ông có thể quăng cho nó một quyển Xuân Cung Đồ hoặc tìm một thanh quan* “giải ngố” cho nó là xong.



*Thanh quan: chỉ những kĩ nữ bán nghệ không bán thân.



Nhưng mà, trọng điểm ở đây là - ông chỉ có con gái!!!



Nói một câu thô tục thì tới lầu xanh chơi không sao cả, nhưng mà con gái à, con có “công cụ gây án” không vậy???



Cô gái bị Liễu Xa đẩy ra thấy mình bị xem nhẹ, đương nhiên sẽ không thể cứ bỏ qua như thế, cô nàng lấy khăn che miệng sẵng giọng nói: “Lang quân chỉ lo cười đùa với muội muội, chẳng lẽ là quên nô rồi sao?”



“Làm sao mà quên được? Rõ ràng là tỷ tỷ không để ý đến ta, bằng không tại sao lại ngồi cách xa như thế.”



“Vậy... bây giờ thì sao nào?” Nói rồi, đối phương sán lại ngả đầu vào vai Khương Bồng Cơ, “Như thế này thì lang quân còn trách nô không quan tâm nữa không?”



“Thích còn không kịp, sao nỡ trách chứ?”



Liễu Xa ngồi chết lặng nhìn con gái mình ghẹo gái: “...”



Đúng lúc ông còn đang lo con gái mình có khi nào sẽ trực tiếp tiến hành thêm một bước nữa với hai cô nương này thì ngoài cửa đã vang lên giọng nói hốt hoảng của tú bà, “Lang quân, Hạ Nhi và Xuân Nhi đang phục vụ quý nhân ở bên trong, không thể...”