Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 98 : Chúng ta có đen tối thì cũng phải thật tao nhã (3)

Ngày đăng: 14:28 30/04/20


“Ha ha, tú bà này, lúc tiểu gia cho ngươi tiền chẳng phải đã đặc biệt dặn ngươi là trước khi ta rời khỏi Hà Gian, hai người bọn họ chỉ có thể phục vụ ta? Ngươi giỏi lắm, nhân mấy hôm gia không đến liền tự tiện làm chủ cho bọn họ đi phục vụ người khác, đây chẳng phải là đang tát vào mặt ta?”



Không đợi tú bà trả lời, một giọng nói trong vắt như dòng suối chảy qua khe núi của một thiếu niên truyền vào trong phòng, khiến cho hai mắt Liễu Xa hơi sáng lên.



Liễu Xa cũng giống Khương Bồng Cơ không chỉ có tật xấu mê gái đẹp mà còn mê giọng nói hay nữa.



“Chính Tắc, thôi đi. Nếu như huynh thích thì gọi hai thanh quan khác đến hầu hạ là được rồi, cớ gì cứ phải đòi bằng được hai cô nương đó, tự dưng đắc tội người khác.”



Khương Bồng Cơ nghe được giọng nói quen thuộc này khóe môi không kiềm được cong lên, đưa mắt nhìn cô gái xinh xắn đang chủ động dựa vào lòng mình với ánh mắt sâu xa.



Chậc chậc, cái này gọi là gì?



Duyên phận á!



[Kẻ Đột Nhập Xui Xẻo]: Ý, có phải là tai tui có vấn đề không? Tại sao lại có cảm giác như đang nghe thấy giọng của bạn Phong shota nhể?



[Ái Ái Chân Đau]: Bác không nghe nhầm đâu, tui nhớ Chính Tắc hình như là tên tự của cái cậu Vu Mã Quân gì đó, mà quan hệ giữa Vu Mã Quân và Phong Cẩn rất tốt. Chậc chậc chậc, tui cảm giác tim mình vỡ tan ra rồi đây này, Phong shota sao lại có thể đến những nơi ăn chơi này cơ chứ? T.T



Khương Bồng Cơ để ý tới sự thay đổi biểu cảm của Liễu Xa, tuy ông rất ghét Phong Cẩn nhưng hình như lại không nhận ra được giọng nói của cậu ta.



Ở ngoài cửa, Vu Mã Quân vẫn nhíu chặt mày, càng lúc càng bất mãn với Phong Cẩn, con người này chuyên môn chống đối lại hắn. Cho dù hắn nói cái gì, Phong Cẩn cũng có thể phản bác lại hắn được, quả thật khiến người ta vừa bực mình vừa chán ghét.



Phong Cần càng phản đối, hắn lại càng muốn làm ngược lại, một tay hất phăng cánh tay đang ngăn cản của đối phương ra, cũng không thèm đếm xỉa đến ánh mắt cầu xin của mụ tú bà mà bạo lực đẩy rầm cái cửa.



Các cô nương đang tấu nhác hát khúc cũng vì sự quấy rối này mà ngừng lại.



Hai nhóm người cũng im lặng nhìn nhau.



Phong Cẩn: “...”



Vu Mã Quân: “...”




Một đứa con gái trăm phần trăm như cô thì chơi quên trời quên đất, còn ba người đàn ông thì quay ra nhìn nhau, bầu không khí gượng gạo đến mức khiến cho chứng “ung thư ngượng” của người ta phải phát tác.



Phong Cẩn từ trước đến nay đều là người biết ăn biết nói vậy mà giờ phút này lại ngồi im thin thít tại chỗ như con chim cút.



Ánh mắt cô chuyển sang Liễu Xa, phát hiện ra ông không hề có dấu vết gì là đang khống chế khí thế của bản thân, ông đang dùng khí thế đè ép người khác.



Khương Bồng Cơ nhân lúc lửa cháy còn đổ thêm dầu: “Hoài Du, có cần ta gọi cô nương đến cho cậu không?”



Phong Cẩn âm thầm trừng cô một cái, ý tứ rất rõ ràng - Cậu muốn hại chết tôi sao?



Liễu Xa cụp mắt xuống, dùng tư thế của bậc cha chú trong nhà nói chuyện với con cháu để hỏi Phong Cẩn: “Hoài Du đã lập gia đình chưa?”



Phong Cẩn toát mồ hôi lạnh, cậu không phải là sợ Liễu Xa, mà là sợ chuyện này sẽ truyền đến tai người nhà của mình. Cho dù có là cậu chỉ đi cùng Vu Mã Quân đến đây, chưa từng làm bất cứ chuyện quá trớn nào... nhưng nói ra thì ai tin chứ.



Phong Cẩn cung kính đáp: “Tuổi của Phong còn nhỏ, vẫn chưa lập gia đình.”



“Cũng chưa đính hôn?” Liễu Xa tiếp tục hỏi, chẳng hề để ý đến Vu Mã Quân. Dù sao, ông và Vu Mã Quân quả thật là chẳng có qua lại gì, lại càng chẳng có hảo cảm gì đối với phụ thân của đối phương - Hoàng đế hiện tại của Đông Khánh.



Bị hỏi đến vấn đề này, Phong Cẩn cũng lấy lại được bình tĩnh, cậu có cảm giác dường như đối phương đang muốn nói cái gì đó.



“Đúng vậy ạ.”



Ở Đông Khánh, những thiếu niên sĩ tộc mười sáu tuổi vẫn chưa đính hôn như Phong Cẩn cũng không ít. Cậu ta có tài có mạo, chắc chắn sẽ có thể có được công danh trước khi nhược quán. Đến lúc đó giá trị của bản thân đương nhiên sẽ khác, chuyện hôn sự cũng sẽ tốt hơn.



Khương Bồng Cơ ở bên cạnh âm thầm liếc Liễu Xa một cái, chỉ sợ đối phương lại bật ra câu gì đó kiểu như bảo Phong Cẩn ở rể nhà họ Liễu.



Dù sao thì những gì mà Liễu Xa nói trong lúc say rượu trước đó cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác.



“Hóa ra là như thế, nếu như ta có con gái thì cũng muốn kết thành thông gia với Hiển Đức.”