Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 137 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


“Ừ.” Chàng trai thám thính tin tức nhỏ gầy —— Mạnh Giang trầm tư hồi lâu.



“Hình như hắn ta đã biết được nhược điểm của vị kia rồi.”



“Hả?!” Vân Khuynh nheo mắt, đột nhiên nói. “Tối nay các anh dẫn đội tinh nhuệ đi bảo vệ tiến sĩ Lục đi.”



Mọi người kinh ngạc.



Thậm chí Ngôn Hoa còn khó tin hỏi: “Chẳng lẽ không để người lại canh cổng thành à?”



Vân Khuynh cong môi: “Tôi đi.”



“Như thế quá nguy hiểm!” Lý Lực vừa nói, đột nhiên trợn mắt.



“Trợ lý Tống, chẳng nhẽ dị năng của cô…”



Hắn nhớ lại trận lần trước, lúc mọi người âm thầm siết cổ lũ tang thi, dị năng của cô e rằng đã lên tới cấp 6 rồi…



Chẳng lẽ mới một thời gian ngắn đã thăng cấp tiếp?



Rốt cuộc, tất cả mọi người cùng trầm mặc.



Cuối cùng, Vân Khuynh dặn dò bố trí, lại nhìn sắc trời một chút.



“Thời gian không còn sớm nữa, tôi phải về phòng thí nghiệm đây.”



Nàng xoay người, định rời đi ——



“Lão đại!” Ngôn Hoa bỗng nhiên gọi nàng.



“Sao thế?” Vân Khuynh nhíu mày.



“Cô… là người của anh ta thật à?”



Ngôn Hoa cắn răng, mấy tháng vừa qua, cô ta thật lòng sùng bái người phụ nữ này.



Đối phương vừa có thực lực, lại có trí tuệ, thậm chí còn âm thầm làm cho căn cứ ngày càng phát triển.



Chẳng qua, lúc đầu cô lại sắm vai phát ngôn viên của Lục Tiêu.



Mà đây, thực ra cũng là nghi vấn của Lý Lực và Mạnh Giang.



Lúc này, cả ba người đều nhìn cô, thần sắc phức tạp.



Vân Khuynh liếc họ vài lần, chợt cười khẽ.



“…Các người mong như thế à?”



“Tôi…” Ngôn Hoa cắn môi, quả quyết nói: “Cho dù như nào, tôi vẫn sẽ theo cô.”



“Trợ… Không, lão đại!” Một bên, Mạnh Giang cũng thẳng thắn nói: “Tôi cũng thế!”



Cuối cùng, chỉ còn mình Lý Lực.



Người đàn ông thô lỗ này hiếm khi lại gục đầu xuống.



Giây sau, hắn ngẩng đầu hiên ngang: “Tôi nay, phản Vu An, chúng ta dứt khoát cùng lên!”



“Tóm lại, ba người chúng ta và cả anh em dưới trướng nữa… chỉ nhận mình cô làm lão đại thôi!”



Cuối cùng.



Dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, cô gái cong môi cười: “Đã vậy…”



Nửa tiếng sau.



Phòng nghiên cứu.



Vân Khuynh vừa bước vào phòng đã nghe thấy người đàn ông khoác áo blouse trắng hỏi.



“Cô vừa đi đâu vậy?”




Thịt thà bay tung tóe, tang thi gào thét điên cuồng, những người sống sót đều không thể tin nổi nhìn về hướng phát ra công kích ——



Cô gái xinh đẹp thanh khiết đứng yên, đột nhiên cong môi nói: “Đóng cửa thành!”



Cổng căn cứ từ từ nâng lên.



Quân đội phản kích lại điên cuồng khai hỏa, đánh nát bét mấy Zombie thường còn đang giãy giụa.



Người nào kia xuất hiện như chúa cứu thế bỗng xoay người, biến mất trong màn đêm.



“Đó là ai vậy? Một chiêu tiễn tang thi cấp 6, cấp 7 à?”



“Chẳng lẽ trong căn cứ chúng ta có cao thủ bí mật!”



Tiếng nghị luận sau lưng vẫn không ngừng vang lên, Vân Khuynh mau chóng chạy về phía phòng nghiên cứu, thậm chí còn lợi dụng cả gia tốc của dị năng.



Bởi vì… đó là lời hứa với hắn!



*



Dưới tầng nghiên cứu.



Lúc này đang lâm vào trạng thái giằng co kì lạ.



Ngay cả tiếng gào thét của tang thi cũng không phá vỡ được thế cục nghiêm trọng này.



Nội loạn, so với ngoại chiến còn đáng sợ hơn nhiều.



“Mạnh Giang!”



Vu An dẫn theo một đám thuộc hạ, vành mắt sắp nứt ra:”Uổng công tôi tín nhiệm cậu như thế! Cậu là đồ phản tặc!”



Mạnh Giang lạnh lùng nhìn hắn.



Lý Lực cất cao giọng nói: “Lão Vu! Dù sao âm mưu tối nay của mày đã bị ông đây phá rồi! Nhanh nhận thua đê!”



Gương mặt Vu An vặn vẹo, âm độc nhìn Lý Lực và một đám tinh anh của viện nghiên cứu phía sau ——



Gã còn chưa bắt được một tên nào ——



Có điều…



Vu An liếc thấy bóng người cao ngất trong góc, đột nhiên cười hung ác.



“Ha, chúng mày cho là tao thua à? Một đám bại não!”



Gã nhếch môi, ác ý nói: “Tao đây là dị năng cấp sáu, chúng mày chống được tao à?”



“Hơn nữa, chúng mày còn phải bảo vệ Lục Tiêu? Một tên tạp chủng, cho dù tao không bắt được, vẫn giết được!”



Vu An vừa nói, dưới ánh mắt nghi hoặc của cả đám, móc điều khiển từ xa trong túi ra.



“Xin hãy nhập lệnh!”



Âm thanh máy móc lạnh băng vang lên, Vu An đắc ý ấn xuống một chuỗi nút.



“Đã nhận lệnh: Vật thí nghiệm số 6, tiến hành trình tự hủy.”



Cái gì?



Tiến triển kì lạ làm đám người trợn mắt.



Giây tiếp theo.



Lại thấy phía Lục Tiêu bên kia phát ra một luồng khí đen lượn quanh, ăn mòn sạch sành sanh mọi thứ xung quanh ——



*



P/s. Nhắc lại, bổn văn vẫn là thể loại sủng ngọt, không tồn tại ai không tôn trọng ai!