Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 138 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Hơi thở lạnh lẽo phút chốc xông tới.



Nguy hiểm! Nguy hiểm max level!



Đám người ở hiện trường đều ngây người, chỉ có Vu An liều lĩnh cười lớn.



“Một đống bại não! Tại sao lúc đầu chúng ta phải bảo vệ Lục Tiêu? Vì cái tiếng nhà khoa học thiên tài của hắn?”



“Một thế lực ngầm đã đào tạo ra được một kiểu nhân loại mới, nói cho cùng cũng chỉ là kiểu hỗn hợp gen quái… Á á!”



Cơ mà, trong lúc gã còn chưa kịp phổ cập khoa học xong, một mảng băng lớn xuất hiện ——



Phút chốc, đâm về phía ngực hắn!



Vu An nhanh nhẹn quay người, xòe tay phóng sấm sét, tàn nhẫn quăng ra sau.



Năng lượng kích nổ vô cùng lớn, tựa như muốn xé nát không gian xung quanh.



Khóe miệng gã nhếch lên nụ cười đắc chí.



Giây tiếp.



Lại thấy trong màn sương mờ ảo, “nhúm” sấm sét đông cứng thành băng!



“Đù…”



Vu An khó tin hô lên, ánh sáng trắng bốn bề chợt lóe, phút chốc đã sáng bừng cả đất trời.



“Người của tôi mà anh cũng dám động à?”



Giọng nữ trong trẻo lạnh lùng truyền tới trong không gian.



Mà đám người bị ánh sáng chói làm nhắm tịt mắt lại, tới lúc mở mắt ra chỉ thấy hình ảnh Vu An đang tê liệt trên đất.



Hai mắt hắn trợn trừng, điều khiển từ xa trong tay nổ tung thành mảnh nhỏ, toàn thân bị băng xiên xẹo chẳng ra hình người, mặt còn thể hiện rõ vẻ không cam lòng.



Mà người nào kia nãy còn đứng trong xó đã chẳng thấy bóng đâu.



Lý Lực đối mắt với hai người còn lại: “Lão đại làm à?”



Mạnh Giang nhíu mày: “Vị kia, rốt cuộc là có cái quần gì thế?”



Lục Tiêu xuất thân từ vật thí nghiệm đã làm người ta mắt chữ A mồm chữ O rồi, chưa kể tới năng lượng quỷ quái hắn vừa phóng ra càng làm người ta kinh hãi không thôi.



Ngôn Hoa nghĩ đến đoạn này cũng lo lắng mãi: “Mong là lão đại ứng phó được.”



*



Lúc này.



Trong phòng nghiên cứu, tình trạng của Vân Khuynh cũng không được tốt như họ tưởng.



Nàng tùy ý kéo người nào kia vào một phòng thí nghiệm, xoay người, nhanh chóng khóa cửa.



Mà khí tức hắc ám lượn lờ quanh người hắn, chỉ tiếp xúc trong khoảnh khắc đã rã đông toàn bộ băng của của Vân Khuynh!



Không chỉ thế, cái thứ quỷ quái kia cứ như ám khí sắc bén, lượn chỗ nào thì vật thể chỗ đó vỡ vụn ra thành mảnh nhỏ.



“Lục Tiêu…”




Vừa nói xong nàng đã hối hận.



Bởi vì chỉ giây sau thôi.



Ám vụ đã xâm nhập lần nữa, “Vật thí nghiệm” vừa mới tủi thân đã nhào lên cắn “Chủ nhân” phát nữa.



*



Ngày 5 tháng 7.



Sau đêm tang thi vào thành, nhiều người còn chưa kịp tỉnh đã phải chào đón một tin tức mang tính bùng nổ khác ——



Căn cứ đổi lãnh tụ!



Trùm sò trên danh nghĩa trong mắt mọi người – tiến sĩ Lục bình tĩnh giao quyền lại cho vị tiếp theo đảm nhiệm.



Vị đại tá tay nắm thực quyền trước đây đã biến mất không vết tích, mà đám Lý Lực lại nêu gương đi đầu, toàn lực ủng hộ lãnh đạo mới.



Ban đầu, rất nhiều người khó tin ——



Cho đến khi thấy vị lãnh đạo mới, cô gái xinh đẹp đã ra tay hôm đó… cường giả cấp 7!



Những quan chức cấp cao khác thấy thái độ của đám Lý Lực liền phản ứng nhanh nhẹn, hóa ra đây mới là chủ của thế lực ngầm.



Còn nhóm quần chúng vẫn đang đắm chìm trong cảm kích được cứu.



Cuối cùng, trong căn cứ chẳng còn mấy lời dị nghị.



Vân Khuynh thuận lợi nắm quyền, liên tiếp đề ra 7749 loại biện pháp, căn cứ vận hành ngày càng tốt.



Mọi người rất hài lòng với vị lãnh đạo mới này.



Chút kì quái đó là ——



Vị tiến sĩ Lục đáng ra nên vô cùng xui xẻo ra hình như còn tốt hơn trước thì phải!



“Lục Tiêu.”



Trong phòng làm việc, Vân Khuynh đang xử lý văn kiện.



Mà bên trên còn treo thêm một tên trẻ trâu dính người.



“Có gì hay mà xem nhiều thế.”



Người đàn ông tuấn tú lãnh đạm đáp, tay vẫn tiếp tục tréo khoeo lấy người.



“Thế anh giúp em nhé?” Vân Khuynh nâng mắt, giảo hoạt hỏi ——



Rõ ràng người nào kia có năng lực, nàng cũng đã đề cập tới việc cả hai cùng nhau quản lý, vậy mà không hiểu sao hắn vẫn không thèm quan tâm.



Lục Tiêu xùy một tiếng, phóng ám vụ ra, quấn người ——



“Lão đại!”



Cửa bị đẩy đánh cái rầm một phát, Ngôn Hoa vội vàng nói: “Căn cứ Ma đô bên kia…”



Vân Khuynh ngẩn ra, đầu nhảy sổ ra một cái tên —— Triệu Thành Nam!