Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 155 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



“Hoàng phu đúng là bình giấm chua.”



Trong tiếng cười khẽ, Lục Tiêu nheo mắt lại, tựa như bắt trẻ con mà túm người lại đây.



“Như thế nào?” Ánh mắt nàng giảo hoạt: “Em nói không đúng sao?”



Kỳ thật lại nói tiếp ——



Mới đầu, là do bản thân Lục Tiêu không hiểu sao rất không thích camera, cho nên cũng không lưu lại ảnh.



Vân Khuynh thật ra không có vấn đề gì lắm, nhưng nếu người yêu không thích…..



Chỉ là, nếu chỉ có một mình nàng lên ảnh, sợ rằng bình giấm chua sẽ yên lặng chú ý.



Vì thế, hai người liền dứt khoát không để lại tấm ảnh nào.



Không nghĩ tới, ngược lại chứng thực cái mũ “thần bí điệu thấp” này.



Vân Khuynh nhớ lại những chuyện này, khóe miệng cong lên.



Mà Lục Tiêu bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt trầm thấp.



Nàng như có cảm giác mà quay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau.



“Cuối cùng, muốn đi đâu?”



Trong nháy mắt, lại dâng lên chút suy sụp.



….. Một đời này, cũng rất nhanh đi đến cuối rồi.



Trên thực tế, sau khi bước vào cấp bậc truyền kỳ, bởi vì dị năng dư thừa, bọn họ vẫn luôn duy trì bộ dáng lúc còn trẻ.



Nhưng….



Không lâu trước đây, hai người lại không hẹn mà cùng mơ hồ cảm giác được ——



Thọ mệnh sắp cạn.



Vì thế, bọn họ trở về nơi gặp nhau lần đầu.



Giống như mỗi một lần trước đó, ở một chỗ, ước định lời hứa gặp lại ở kiếp sau.



…..



Cuối cùng.



Bọn họ đi vào vùng ngoại ô Hoàng thành ——



Tức là ở ngay ngoài cửa căn cứ Giang Nam hai trăm năm trước… Cũng là nơi mà bọn họ thành hôn.



Lúc này, bóng đêm nặng nề.



Con đường trống trải bình thản mà tinh xảo, đã không còn bộ dáng cát bụi đầy trời trước đây nữa.



Hết thảy, đều đã đổi thay.



Chỉ có hắn và nàng là bất biến, một lần nữa đứng ở nơi này.



“Lục Tiêu…..”



Vân Khuynh thấp thấp mà gọi người yêu, nhìn khuôn mặt chuyên chú của người đàn ông nhìn lại đây, nở nụ cười tươi sáng ——



Giây tiếp theo.



Nàng vung tay lên.



Thoáng chốc, băng tuyết bay múa, thiên địa trong nháy mắt biến thành một mảnh trắng xóa.
Vì thế, âm thanh điện tử lạnh như băng lại vang lên.



“Ký chủ đã tiếp thu nhiệm vụ. Xác nhận vị diện tiếp theo.”



“Đã định vị: Thế giới cấp A ‘huyết sắc mê tình’, bắt đầu truyền tống.”



Cấp A….



Vân Khuynh trong dự kiến thầm cười lạnh.



Giây tiếp theo.



Ánh sáng trắng chợt lóe ——



Dòng khí màu xám chấn động hình thành dòng sông, hút hồn thể của nàng vào trong nó.



*



“Trên đường không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?”



“Hết thảy đều tốt, tiên sinh.”



“Không tồi….. Ngày mai chính là hội đấu giá, nhớ trông chừng kỹ đám dê con.”



“Dạ….”



……



Giọng nói với ngữ điệu kỳ dị từ bên ngoài truyền đến, Vân Khuynh bỗng nhiên bừng tỉnh từ trong bóng đêm ——



Hoàn cảnh mười phần âm trầm ánh vào mi mắt, còn mang theo mùi máu tươi như có như không.



Mà tay chân nàng bị xiềng xích bằng bạc trói chặt, đang cuộn trong một cái…. lồng?



Đồng thời, thân thể còn truyền đến từng trận đau đớn bỏng rát.



Bốn phía, còn có không ít lồng giam giống hệt, bên trong cũng có một vài…. sinh vật nam hoặc nữ cũng bị trói như thế?



Phần lớn quần áo hơi loạn, nhưng khuôn mặt đều mỹ lệ và tinh xảo kinh người.



Vân Khuynh hít một hơi thật sâu.



Rất tốt.



Điểm tiết tháo của hệ thống đúng là càng ngày càng hố người.



…. Tuy rằng nói, hiện giờ mình thậm chí còn không được tính là người.



Đây là thế giới lấy bối cảnh phương Tây kỳ dị.



Trong đó, tồn tại sinh vật siêu tự nhiên trong truyền thuyết —— huyết tộc.



Cũng chính là vampire trong miệng loài người, thông qua việc hút máu mà sống, thọ mệnh dài lâu, có được lực lượng mạnh mẽ.



Ừ.



Ở thế giới huyết tộc đi loạn khắp nơi, nhân loại giống như thịt cá.



May mắn cho nàng chính là ——



Nguyên chủ xuyên qua, Celia Ventrue, hay còn gọi là Sở Vân Khuynh, đến từ gia tộc Ventrue cổ xưa, thân phận cao quý.



Nhưng, tin tức xấu là….



Hiện tại nàng đang bị thương nặng, bị nhốt trong ám lao của sàn giao dịch của huyết tộc.



Thân phận là —— huyết nô sắp bị bán đấu giá.